Câu nói này, giống như là thuận miệng nói ra.
Nhưng Lục Miên biết, người như Tiêu Kỳ Mặc, làm việc tuyệt đối sẽ không không có nguyên nhân.
Giống như anh tiếp cận mình là vì để điều tra tung tích người bí ẩn, cho dù anh tùy tiện nói một câu, thì cô cũng không thể tùy tiện nghe.
Đối với người khác cô có thể tùy tiện qua loa, nhưng người đàn ông này thì không thể.
Vẻ mặt cô không thay đổi, chỉ nhàn nhạt nhìn Tiêu Kỳ Mặc, ý bảo anh tiếp tục nói.
Người đàn ông dừng một chút, không nhìn ra sự khác thường nào trên mặt cô.
“Anh ta đã cứu các người, cũng đã cho bốn người kia thân phận mới, cũng hiểu rõ lòng người hơn ai hết.”
“Ồ.” Lục Miên qua loa ồ một tiếng.
“Nói thật thì, người bí ẩn là một trong những người tôi khâm phục. Anh ấy quả thực lợi hại, cũng rất tốt bụng.”
“.....” Ánh mắt Lục Miên hơi phức tạp.
“Cô thì sao?”
“Tôi cái gì?”
“Có muốn đổi thân phận khác tiếp tục sống không?” Tiêu Kỳ Mặc chậm rãi nói, “Không cần người bí ẩn ra tay, tôi cũng có thể cho cô thân phận mới.”
Những lời này không có bất cứ cái bẫy nào, hoàn toàn là những lời xuất phát từ tận đáy lòng anh.
Có lẽ, anh cũng có thể cho cô một cuộc sống khác, anh nghĩ như thế.
Lục Miên nghe thấy thế, trước hết là liếc nhìn anh, thấy anh không phải đang nói đùa, thì chợt cười khẽ lên.
Cô cười lên rất đẹp, đôi mắt hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-toan-nang-lai-bi-pha-ma-giap/1876507/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.