Rất nhanh sau đó, Lục Miên chậm rãi thu hồi ánh mắt, ánh mắt cô lạnh lùng và xa cách, dường như không có sự tồn tại của Lục Tâm Noãn.
Đinh Xai kéo ghế ra cho Lục Miên ngồi.
"Lục Miên này, em suy nghĩ thế nào rồi?"
Đôi mắt của Lục Miên tỏ ra ngỡ ngàng mất vài giây.
"Hoặc là để tôi dạy thêm cho em, hay là chiều nay em vẽ xong chiếc bảng trong lớp chúng ta."
Lục Tâm Noãn đứng gần đó như đang cười thầm, để Lục Miên vẽ tranh sao?
Cô đã hơn mười năm không đυ.ng vào bút vẽ rồi!
Nhưng nhắc đến chuyện này thì Tôn Giai Oánh như nhớ ra việc gì đó liền hỏi, "báo tường của lớp chúng ta làm xong chưa?"
Cô ta bận lo chuẩn bị cho bài diễn văn trong lễ động viên, nên không lo được những việc vặt này.
"Thưa cô, đã làm xong rồi." Lục Tâm Noãn mỉm cười.
"Em làm việc thì cô thấy yên tâm."
Tô Giác cầm bài diễn văn ngước mắt lên nhìn, thái độ rất lạ nhưng lại không nói gì.
Bên kia Đinh Xai đứng xoay lưng về phía mấy người Tôn Giai Oánh, ánh mắt nhìn chăm chú vào Lục Miên chờ cô trả lời.
Lục Miên cũng không biết làm thế nào.
"Vậy đi, tôi vẫn còn lựa chọn thứ ba." Đinh Xai nhìn thấy cô thật sự có vẻ khó xử nên nói: "Nếu bài thi môn vật lý tháng này của em đạt yêu cầu thì tôi sẽ để em tự học!"
Anh ta vừa nói xong thì Lục Miên đã lập tức đưa tay làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-toan-nang-lai-bi-pha-ma-giap/1876495/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.