Ngày hôm sau, ánh nắng mặt trời rọi xuống chói chang, Lương Tiểu Nhu lại đứng trên sân đánh trận.
Buổi sáng, Phòng pháp chứng cho cô Lưu làm một thí nghiệm về âm thanh, phát hiện cô ấy lúc đó nghe được âm thanh có tần số lên tới 17000Hz, phù hợp với tần số này là còi chó. Còi chó? Nói như vậy là có chó ở đó? Lương Tiểu Nhu mang máng nhớ lại, lúc phát hiện thi thể Trần Tử Thành, cô đã đi xem qua những nơi xung quanh hiện trường, hình như có nhìn thấy bóng dáng hai con chó Labrador. Nhưng lúc ấy cô cho rằng không có liên quan đến vụ án, nên không có chú ý. Hiện tại dựa theo tình huồng này thì thấy có quan hệ rất lớn.
Cho nên, hôm nay cô đem theo cái còi chó đến, là muốn xem có thể tìm được hai con chó kia không. Nếu như có thể tìm được, nói không chừng vụ án sẽ bướt đột phá mới. Vốn là cô mang theo vô vàn tự tin tới, chỉ là...
"Tại sao cô lại xuất hiện ở đây? Chuyện này cùng MBA các người không có liên quan." Lương Tiểu Nhu nhíu mày, hỏi người con gái đang đứng kế bên cô.
Mã Lạc Xuyên vẫn như thường lệ trưng ra bộ mặt đơ như đá, giọng nói cứ đều đều, "Vẫn chưa có xác định được, cô cũng không thể phủ nhận vụ án của Trần Tử Thành không có liên quan đến cái chết của Vương Chính Hồng."
"Thì sao?" Lương Tiểu Nhu phát hiện mình thật khó để duy trì thái độ mỉm cười bình thường với cô ấy.
"Cho nên, tôi cũng cần tham gia vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/196038/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.