Cùng Ngạn Bác trở về nhà cùa Ngạn Bác, phía sau còn đi theo một đám "Con chồng trước*", sau đó ba cô cùng ba của Ngạn Bác – bác Thông hào hứng biểu diễn so tài nấu ăn và tấu hài, Lương Tiểu Nhu cảm thấy thật thoải mái, tâm tình cũng dịu đi.
*Cái này là kiểu nói châm chọc, con chồng trước ở đây là đồng nghiệp của hai người =))
"Tất cả mọi người ở đây hả, đây, tôi cho mọi người xem hình." Cổ Trạch Sâm kéo tay hôn thê Lâm Thinh Thinh đi đến, cầm trong một sấp ảnh chụp. "Đây là ảnh chụp ở hôn lễ của chị hai Thinh Thinh, trong đó có hình của chúng tôi nữa."
"A, vậy hả? Chúng tôi cũng muốn xem." Mọi người cùng tụ lạl, vui vẻ xem hình, vừa xem vừa chậc chậc tán thưởng.
"Oa, hơi quá đáng, người này đẹp trai so ra cũng không kém tôi đâu!"
"Không tệ không tệ, nhìn rất hào hoa phong độ, quả thực là trai đẹp gái xinh a!"
"Cậu cũng thấy chúng tôi xứng đôi như vậy sao?" Bác sĩ Cổ không biết xấu hổ tự nhận, cũng không quên ngọt ngào cùng vợ sắp cưới, đổi lại được một tràng cười của mọi người.
Lương ba ba nhìn hình cũng cảm thán, "Nhìn vẻ mặt tươi cười của chị Thinh Thinh trong ảnh chụp thật là hạnh phúc, chậc chậc. Con thấy có đúng không, Tiểu Nhu?"
Đang ở trong bếp uống canh, vừa nghe Lương Tiểu Nhu liền biết ba cô ám chỉ gì, cũng chỉ đáp cho có lệ: "Dạ đúng vậy."
"A," Lương ba ba nắm nắm tay cô, nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy? Con không vui à?"
"Cái gì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/196034/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.