Lương Tiểu Nhu và đám đồng nghiệm hôm nay vui chơi có chút high, đến tận nửa đêm mới được cấp dưới thả cho về nhà. Ra cửa quán bar, theo bản năng lấy điện thoại ra nhìn, không có gì hết, không có tin nhắn chưa đọc cũng không có cuộc gọi nhỡ, Lương Tiểu Nhu khẽ nhíu mày lại rất nhanh giãn ra, bỏ điện thoại lại vào túi, cả người lắc lư đi đến bên đường bắt xe.
Vu Nhiễm thật cẩn thận dìu Phương Phi đã uống quá chén, đi đến bên cạnh Lương Tiểu Nhu, nhìn xung quanh một chút, không có nhìn thấy hình bóng quen thuộc đang dựa chiếc xe màu trắng dự đoán, bối rối nhíu mày, thuận miệng hỏi: "A, Madam, Madam Mã không có đến đón cô sao?"
Trước đây Madam cũng hay một mình tham dự các bữa tiệc, nhưng lần nào bọn họ đi ra cũng sẽ nhìn thấy một bóng dáng cao gầy đang dựa vào xe, lười biếng đứng nơi đó, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng trên gương mặt lại như ẩn chứa nụ cười.
Lương Tiểu Nhu nhìn đồng hồ, không hề để ý mà trả lời lại: "Chắc là có việc. Tôi cũng không phải con nít, không lẽ lần nào cũng yêu cầu chị ấy đến đón?"
Ừm, nói cũng phải, bọn họ là cảnh sát, bình thường 24 giờ đều đợi lệnh, một cuộc điện thoại đến sẽ khởi động tinh thần đi hoàn thành nhiệm vụ. Cho dù vào thời điểm vui vẻ như tối nay, cũng không dám phá phóng túng, ngay cả khi nghiện cũng vẫn luôn giữ một chút thanh tỉnh tận sâu trong lòng.
Vu Nhiễm tỏ vẻ hiểu được mà gật đầu, sau đó nhìn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/1361939/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.