Dream cách nhà Lương Tiểu Nhu cũng không xa, cho nên Lương Tiểu Nhu và Cao Ngạn Bác quyết định tản bộ về nhà.
Vị Thanh tra cao lớn vẫn luôn rất lý trí, không hề để tâm tới những hành động thân mật giữa người yêu với nhau nên cũng không có nắm tay của Tiểu Nhu, hai người vẫn duy trì khoảng cách gần gũi, đi thật chậm rãi.
Đi được một lýc, Cao Ngạn Bác đột nhiên mở miệng phá vỡ sự im lặng từ nãy giờ. "Chuyện vừa rồi, đừng để trong lòng. Thật ra, buổi sáng hôm nay A Sâm đã nhờ anh giúp cậu ấy lấy nhẫn."
Lương Tiểu Nhu lắc đầu, biết anh đang nói đến chuyện cô cho rằng anh cầu hôn cô, rồi lại không biết phải nói gì.
Cô thật sự không có để tâm, không phải sao? Thậm chí, còn muốn cám ơn sự xuất hiện của A Sâm.
Con đường nhỏ được bao phủ bởi ánh sáng rực rỡ màu bạc, làn da trắng nõn của Tiểu Nhu dường như lại càng mềm mại hơn, đôi mắt đen láy rạng rỡ chói mắt, đôi môi có thói quen bặm lại, trên mặt lại không biểu lộ chút cảm xúc gì, dáng vẻ lại như đang đăm chiêu suy nghĩ, vô tình lại toát lên một vẻ đẹp lay động lòng người. Cao Ngạn Bác vừa đi vừa nghiêng đầu nhìn cô, trong lòng đột nhiên bị rung động, bất thình lình dừng lại, không chút do dự nghiêng người cúi xuống.
Lương Tiểu Nhu giật mình, theo bản năng đẩy ra.
Cao Ngạn Bác bất ngờ không có cảnh giác, bị Lương Tiểu Nhu mạnh mẽ đẩy ra, lui lại mấy bước. Anh mở to hai mắt khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/1361854/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.