🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mộ Ngôn Tín sớm biết con tôm luộc muốn đánh lén mình, cho nên khi thấy tôm luộc muốn ngã vào ngọn núi đôi, Mộ Ngôn Tín dùng tay chặn miệng tôm luộc, Dương Nhất khó hiểu ngẩng đầu nhìn Mộ Ngôn Tín đang cười xấu xa, cô cong miệng kháng nghị, ai ngờ Mộ Ngôn Tín đã chuẩn bị kỹ, không sợ tôm luộc làm ra bất luận chiêu thức gì.
Biểu lộ ngạc nhiên của Dương Nhất chọc cho Mộ Ngôn Tín cười khanh khác, cười xong Mộ nữ vương ngồi nghiêm chỉnh, nhìn tôm luộc, đáy mắt lộ một tia "hung quang", chậm rãi nói "Nhất Nhất, đột nhiên tôi nhớ đến giữa chúng ta có rất nhiều chuyện phải tính sổ nha."
Lúc Dương con tôm nghe lời nói của Mộ nữ vương, mắt không tự giác giật vài cái, ngẩng đầu nhìn thấy Mộ nữ vương ánh mắt chứa đầy âm mưu, lại không tự giác rùng mình, tôm luộc hóa đá rồi, không dám nhìn thẳng nữ vương đại nhân nữa, thỉnh thoảng chỉ dám liếc trộm, tôm luộc nghĩ thầm "Nữ vương đại nhân cũng không giống người keo kiệt, chẳng lẽ thật sự muốn tính sổ với mình."
Dương Nhất nhớ tới lúc bị Mộ phụ dí súng vào đầu, chết cũng không thỏa hiệp, nhìn nhìn nữ vương mặt đầy hàn khí, hiện tại cô cảm thấy bị nữ vương nhìn so với bị dí súng còn đáng sợ hơn, oh my god, ta làm sao tìm được một nữ vương đáng sợ như vậy đây.
Mộ nữ vương nhìn vẻ mặt xoắn xuýt của tôm luộc, thật sự là yêu đến khảm trong tâm rồi, nhưng yêu là yêu, tính sổ là chuyện khác, nàng làm sao có thể quên được con tôm luộc thối này mấy lần làm nàng muốn trụy tim, Mộ Ngôn Tín cảm thấy nếu Dương Nhất lại làm ra hành vi kích động gì, nàng bảo đảm sẽ đánh Dương Nhất liệt nửa người, cho cô nàng trên giường cả đời, Mộ Ngôn Tín nguyện hầu hạ Dương Nhất cả đời cũng không muốn Dương Nhất bị bất luận tổn thương gì, Dương Nhất từ khi cùng với mình một chỗ, đã bị tổn thương nhiều, vô luận là thể xác hay tinh thần.
Mộ Ngôn Tín nhìn thấy Dương con tôm ngồi thẳng rồi, nghiêm mặt nói "Nhất Nhất, tôi nói rồi, em phải chịu phạt, em yên tâm, tôi là vợ em sẽ không làm khó em, hình phạt rất đơn giản, vận động một chút thôi." . Truyện Dị Năng
Những thứ khác Dương Nhất không nghe thấy, chợt nghe đến hai chữ "vận động", nghĩ đến hôm nay chạy không thoát, Dương Nhất ngoan ngoãn nằm ngã ra giường, chờ Mộ Ngôn Tín "vận động" mình.
Mộ Ngôn Tín nhìn thấy Dương Nhất nghe xong lời mình nói thì như con cừu nhỏ ra dáng tiểu thụ nằm xuống giường, thật sự là buồn cười lắm rồi, nhưng là Mộ nữ vương sẽ không dễ dàng buông tha Dương con tôm, Dương Nhất nằm cả buổi không thấy động tỉnh gì, mở mắt nhìn Mộ nữ vương, nghe được thánh chỉ "Nhất Nhất, em sang phòng bên cạnh chạy bộ một tiếng cho tôi, tôi nói vận động nha, đương nhiên muốn toàn thân, tôi tin em sẽ chạy đủ giờ, không lười biếng." Mộ nữ vương nói xong, không nhìn Dương con tôm nữa, vươn tay cầm ly nước vừa uống vừa xem tivi.
Dương con tôm vốn muốn nói gì đó, nhưng khi cô nhìn nữ vương không để ý tới mình, cô ỉu xìu đi sang phòng bên tập thể dục. Dương Nhất chỉnh thời gian máy chạy bộ lên một tiếng, bắt đầu chạy, vì quá nhàm chán, Dương con tôm đeo tai nghe vào, vừa chạy vừa nghe nhạc, có điều Dương con tôm nhất định không biết, đây chỉ là bước khởi động.
Trải qua một giờ rèn luyện thân thể bằng máy chạy bộ, áo thun của Dương Nhất ướt đẫm, cô kéo tay áo lau mồ hôi trên trán. Dương Nhất mang khuôn mặt ửng hồng đi về phòng ngủ, nhìn Mộ nữ vương, suy nghĩ xem mình đã được phép lên giường chưa, tuy nhiên, Dương Nhất còn chưa kịp làm ra động tác, Mộ Ngôn Tín đã phát thánh chỉ lần hai, "Tiếp tục, tập tạ tay một trăm cái, cái này em có thể tập tại đây." Dương Nhất gục đầu, đi qua phòng bên lấy tạ về tập, nghĩ đến hôm nay Mộ nữ vương rốt cuộc như thế nào mới vừa lòng.
Mộ nữ vương ngồi trên giường ngắm Dương Nhất thực hiện động tác, sau khi làm xong một trăm cái tạ tay, Dương con tôm lại bị ra lệnh cho nhảy cóc một trăm cái, một trăm cái gập bụng, hai mươi cái hít đất, tuy là đến cuối cùng, hai mươi cái hít đất không đạt tiêu chuẩn, nhưng không quan trọng, vì Mộ nữ vương cho Dương Nhất vận động vì mục đích khác mà.
Dương con tôm hoàn thành bài tập thể dục, mệt mỏi nằm trên sàn nhà, ngồi dậy không nổi, nhưng lúc này đầu óc lại minh mẫn ngộ ra dụng ý của Mộ nữ vương, trước hết cho mình chạy bộ một tiếng để chân mềm nhũn ra, rồi tạ tay làm tay mình run rẩy, tiếp theo gập bụng để cho phần eo mình mỏi nhừ, cuối cùng là hít đất, không thể nghi ngờ mình đã không còn khí lực chống đỡ.
Mộ nữ vương nhìn thấy mục đích của mình đã thành công, rất là vui vẻ, nàng giật khăn tắm trên người ra, đi xuống giường, dạng chân ngồi lên bụng Dương Nhất, oa, mỹ nhân siêu cấp quyến rũ, khiến Dương Nhất dục hỏa công tâm, giờ phút này toàn thân Dương Nhất như củi khô bốc hỏa, nóng rực.
Dương Nhất khắc sâu cảm giác được nhìn, không được ăn. Nếu như là lúc trước, bảo bối dám câu dẫn, mình tuyệt đối không nói hai lời, lập tức ăn sạch nàng, thế nhưng mình bây giờ có tâm, không có lực, một chút khí lực cũng không có, chỉ có thể tự trách mình ngu ngốc, không sớm nhận ra âm mưu của nữ vương, nếu vừa rồi mình có thể giả bộ lười, nói không chừng, bây giờ bị áp chính là Mộ nữ vương rồi.
Dương Nhất bây giờ như kiến bò trên chảo nóng, nóng cực kỳ khủng khiếp, dục hỏa trong cơ thể khiến cô vô cùng khó chịu, ai nhìn thấy thân thể như vậy mà lòng không loạn, đoán chừng bây giờ Liễu Hạ Huệ* mà còn sống, cô tin ông cũng không làm được. (* ông này nổi tiếng là chính nhân quân tử)
Bàn tay trắng nõn của Mộ nữ vương chậm rãi lướt trên ngực Dương con tôm, hôn cổ tôm luộc, thỉnh thoảng đưa lưỡi liếm liếm khiêu khích con tôm, sau đó âm thanh câu dẫn từ trong cuống họng phát ra "Nhất Nhất, muốn tôi sao?"
Dương con tôm nghe nói như thế, thiếu chút nữa bị âm thanh này làm sung huyết não, tại hỏm cỗ Dương Nhất, Mộ nữ vương hít môt hơi thật sâu, thỏa mãn nheo mắt lại, nựng nựng mặt Dương Nhất, Dương Nhất thấy ánh mắt Mộ nữ vương phát ra ôn nhu cùng yêu mị nhìn mình chằm chằm, cảm thất bụng dưới bắt đầu co thắt.
Ban nãy chỉ nhìn thấy thân thể không của Mộ nữ vương thôi đã muốn chảy máu mũi, hiện tại lại cảm thụ được khiêu khích, Dương Nhất cảm thấy trái tim như muốn dâng lên miệng, nhảy ra ngoài.
Mộ Ngôn Tín kéo y phục Dương Nhất xuống, để hai thân thể dán nhau chặt chẽ, Mộ nữ vương chậm rãi vặn vẹo thân thể, nhấm nháp hương vị quen thuộc, chậm rãi dây dưa, ưm, thích nhất là cảm giác hôn môi, thơm thơm ngọt ngọt nhẹ nhàng dễ chịu. Đến khi hô hấp cả hai bắt đầu có chút dồn dập, Mộ nữ vương chậm rãi chuyển từ cánh môi sang lỗ tai, nhấp nháp từng chút một, hôn qua mỗi chỗ khác nhau, đều mút thật sâu, như muốn nuốt bảo bối vào bụng. Nhìn bộ dáng ngày càng khó nhịn, nghe tiếng thở dốc ngày càng dồn dập của người dưới thân, Mộ Ngôn Tín tăng tốc độ uốn éo cơ thể, miệng ngậm bánh bao nhỏ, dốc sức bú mút, như muốn bú ra sữa bên trong.
"Ưm~" Dương Nhất nhịn không được, vươn tay ôm đầu Mộ Ngôn Tín, ngâm ra âm thanh tự nhiên.
Mộ Ngôn Tín ít khi nghe được âm thanh này, khóe miệng vểnh lên, hàm răng nhay nhay hạt đậu nhỏ. Bàn tay chậm rãi vuốt ve đi xuống, chạm vào nguồn suối đã ướt đẫm, Mộ nữ vương đột nhiên chui vào huyệt động bên trong ngồn suối, động tác đột ngột này khiến Dương Nhất không nhịn được "Ah~ ah~" dùng âm thanh phát ra dục hỏa, thân hể cũng nhẹ nhàng rùn rẩy.
"Bảo bối ngoan, kêu to một chút, tôi rất thích nghe âm thanh của em." Mộ Ngôn Tín đẩy sâu cùng tăng nhanh tốc độ, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn biểu lộ của Dương Nhất, gặp Dương Nhất cắn môi, sắc mặt hồng nhuận, cảnh đẹp chói mắt như thế khiến động tác tay của Mộ Ngôn Tín càng lúc càng nhanh, chỉ nghe được.
"Ah~ ah~"
Lúc này đột nhiên cho thêm một ngón tay vào, vận động tốc độ nhanh hơn, tay kia ma sát hạt đậu trên bánh bao cũng nhanh hơn, "Bảo bối đừng nhịn, không cho phép cắn môi, tôi thích nghe thanh âm của em." Mộ Ngôn Tín thì thầm bên tai Dương Nhất, còn bất chợt thổi thêm nhiệt khí.
"Tín... Tín... ah~ hảo... nhanh... ưm~ hm~"
Mộ nữ vương cảm giác chất lỏng trên tay càng ngày càng nhiều, từ từ cho thêm một ngón tay vào, thả chậm tốc độ, bắt đầu nghiền nát... được một kúc, đột nhiên nàng cảm giác ngón được siết chặt, tiếp theo là lượng lớn tình dịch chảy ra, "Bảo bối ra nhiều quá, thoải mái sao?"
Đạt đến cao trào, Dương Nhất nhắm chặt hai mắt, không nhìn Mộ Ngôn Tín, cũng không nói chuyện.
Mộ Ngôn Tín chậm rãi rút tay ra, nhìn ngón tay ướt đẫm đột nhiên cảm thấy cái này nhất định là ngon lắm, liền đưa ngón tay vào trong miệng, như ăn kẹo mút.
Trong nội tâm Dương Nhất lúc này là vô hạn oán niệm, cào trào vận động khiến toàn thân bủn rủn, một chút khí lực cũng không còn, đột nhiên cảm thấy trên thân không còn sức nặng, mở mắt ra, nhìn thấy Mộ nữ vương đã rời khỏi thân thể mình, nàng đến tủ đầu giường lấy cái gì đó, Dương Nhất chẳng muốn quan tâm, hiện tại cô chết dí trên mặt đất, có thể đứng lên đi đến giường hay không là cả một vấn đề.
"Tak tak" Dương Nhất nghe nghe âm thanh này, lập tức mở mắt, nhìn thấy Mộ nữ vương cầm máy chụp hình chụp hình mình, Dương Nhất thấy hình ảnh ướt át của mình bị chụp lại, thật sự là khóc không ra nước mắt, nhìn Mộ nữ vương xin tha, nhưng lại nghe được "Nhất Nhất, tôi giúp em bảo quản hình ảnh ướt át này, về sau phải ngoan ngoãn nghe lời tôi, không cho phép làm chuyện nguy hiểm, nếu lén tôi làm, tôi sẽ rửa hình ướt át của em thật to treo khắp nhà."
Dương Nhất nghe xong lời này, thật muốn chui vào cái lỗ nào đó, không bao giờ ra nữa, cô cảm thấy mặt nàng thành mặt mo rồi, trong lòng mặc niệm, lòng dạ hẹp hòi mang thù nữ vương không dễ chọc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.