Editor: Vện
Tạ Cảnh Tu và Tiêu Ngự lên xe ngựa, chạy về Quảng An đường.
Dọc đường, Tạ Cảnh Tu trầm mặc không nói tiếng nào. Tạ Cảnh Tu vốn không hay nói nhiều, Tiêu Ngự lại cảm giác lần im lặng này khác hẳn những lần trước.
Tiêu Ngự dám chắc là thái độ của Nguyên lão Vương gia đã làm y khó chịu.
Nguyên lão Vương gia khác với Nguyên Vương và Vương phi, Tạ Cảnh Tu có thể mặc kệ hai người kia nhưng không thể phớt lờ Nguyên lão Vương gia.
“Ngọc Nhi.” Một lúc lâu sau, Tạ Cảnh Tu đột ngột lên tiếng.
Tiêu Ngự nhìn y.
“Theo ta rời kinh đi.” Tạ Cảnh Tu nhìn hắn, nói.
“Đi Đi đâu” Tiêu Ngự không hiểu.
Hắn biết Tạ Cảnh Tu là thỏ khôn có ba hang, nhưng cả thiên hạ đều là lãnh địa của hoàng gia, phải đi đâu mới thoát được, không lẽ lên Niết Bàn Thành Hoài Thiên xa như vậy còn có họ hàng xa của Lý quý phi cắm rễ mà.
“Chỉ cần Ngọc Nhi đồng ý, chúng ta sẽ có nơi để đến. Từ nay về sau rời xa trần thế hỗn loạn, dù là ai cũng không thể chạm đến góc áo ngươi. Ngọc Nhi có thích không”
Sao nói cứ như muốn đắc đạo thành tiên vậy
Tiêu Ngự không trả lời, Tạ Cảnh Tu nhíu mày, “Ngọc Nhi còn lưu luyến gì với nơi này”
“Đương nhiên là có.” Tiêu Ngự nói, “Tộc nhân Phương gia đã lên kinh thành, mẫu thân ta còn đang ở Phương gia. Chiếu Kỳ có thể đi theo chúng ta không Quan trường và triều đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894809/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.