Editor: Vện
Giản lục tiểu thư quay đầu nhìn Tiêu Ngự, không đợi nàng mở miệng, Nhị Cửu đã cười nói, “Nếu Giản lục tiểu thư không có chuyện quan trọng thì sau này hẵng nói. Thế tử phi mệt lắm rồi, cần nghỉ ngơi.”
Giản lục tiểu thư không lên tiếng, Bán Hạ bên cạnh nàng lại tức tối, “Nhị Cửu, sao ngươi lại ăn nói với tiểu thư nhà ta như vậy Lúc trước ngươi có dám đối xử với tiểu thư nhà ta thế này trước mặt Thế tử không!”
Nhị Cửu hừ lạnh, không để ý Bán Hạ, chỉ xoay người nói với Tiêu Ngự, “Thế tử phi, mời.”
Tiêu Ngự gật đầu với Giản lục tiểu thư, vén màn chui vào lều.
Hắn thật sự không có gì để nói với Giản lục tiểu thư hết, Giản lục tiểu thư xem hắn là tình địch, chắc chắn không có khả năng muốn thương lượng tình trạng bệnh nhân với hắn.
Giản lục tiểu thư nhìn Tiêu Ngự chui vào lều, hít sâu một hơi, không nói không rằng dẫn nha hoàn bỏ đi.
Bách Linh nhìn ra ngoài từ khe hở, thì thầm, “Rốt cuộc nàng đến làm gì vậy ta”
Tiêu Ngự tung chăn, thả mình nằm xuống, thoải mái thở ra, “Để ý làm gì, Bách Linh, ngươi cũng mệt mỏi cả đêm rồi, nghỉ một lát đi.”
Binh đến tướng chặn nước tới đất ngăn, đã có Nhị Cửu ngăn đón Giản lục tiểu thư, hắn bận tâm chi cho mệt.
Trong lều vẫn còn một bộ chăn đệm, Bách Linh nằm lên đó, lẩm bẩm, “Nhưng mà ta thấy không yên tâm. Chẳng hiểu nổi, nàng chiếm cửa hiệu của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894721/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.