Editor: Vện
Tạ Cảnh Tu, “Phượng đại phu, ngươi giận ta sao”
Tiêu Ngự, “…” Tạ thế tử im hơi lặng tiếng làm ra một đống chuyện tốt, khiến hắn trở tay không kịp, tại sao còn mang cái vẻ oan ức đó
Tạ Cảnh Tu, “Phượng đại phu, ta có thể vào trong không”
“Vào đi.” Tiêu Ngự thở dài, nhường lối cho Tạ Cảnh Tu vào nhà.
Tạ Cảnh Tu giúp hắn đóng kín cửa, cùng hắn vào đại sảnh, im lặng ngồi xuống.
Tiêu Ngự đá chậu than đến trước mặt y, hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì Vụ ban hôn là thế nào”
Tạ Cảnh Tu ngẩng đầu nhìn hắn.
“Nếu không có thánh chỉ tứ hôn, ngươi căn bản không nguyện ý gả cho ta.”
“Vậy nên ngươi mới dùng biện pháp mạnh này sao” Thái dương Tiêu Ngự nảy một cái.
Tạ Cảnh Tu rũ hàng mi dài như lông quạ, đầu ngón tay xoa xoa, tường trình với Tiêu Ngự chuyện y cầu xin thánh chỉ.
“…” Tiêu Ngự không còn gì để nói. Tạ thế tử đây đã làm gì, muốn vì chân ái mà chống lại cả thế giới à
“Thứ cho ta nói thẳng, chuyện này Tạ thế tử làm quá cẩu thả.”
Tạ Cảnh Tu, “Ta biết.”
Thái độ nhận sai giỏi quá vậy Tiêu Ngự ngược lại không biết nên nói gì.
Tạ Cảnh Tu, “Nhưng ta không hối hận, nếu quay ngược về trước đó, ta vẫn sẽ làm như vậy.”
Tiêu Ngự, “…Ngươi đặc biệt đến đây gây chuyện chọc ta tức điên đúng không!”
Tạ Cảnh Tu nhìn hắn, “Ngươi từng cầu thân với Trương Lập Khanh, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894637/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.