Editor: Vện
Bách Linh đứng hầu bên ngoài, nghe yêu cầu của Tiêu Ngự, thầm lặp lại tên thuốc, hai chân như có gió phóng vèo ra ngoài.
Nhị Cửu chạy về phòng mổ, nói với Tiêu Ngự, “Tiểu nha đầu kia đã ra ngoài mua thuốc rồi.”
Tiêu Ngự để Nhị Cửu và Đinh Bằng đứng hai bên giường, mỗi người cầm hai que trúc cắm vào vết thương nơi ***g ngực, cố định vị trí giải phẫu.
Nhị Cửu, Đinh Bằng, “…” Vừa rồi còn kỳ quái không biết rửa tay trong rượu mạnh để làm gì, hóa ra để làm cái việc này…
Nhị Cửu nói với Đinh Bằng, “Khi nào về ta sẽ vứt hết mấy cây gãi ngứa.”
Đinh Bằng cười ha hả, “Tại hạ chưa bao giờ xài cái kia, lúc có nhu cầu sẽ nhờ huynh đệ giải quyết.”
Nhị Cửu, “…”
Để hai người kia thay, Tiêu Ngự đến bàn đặt dụng cụ, lấy hai bình thuốc khử trùng Bách Linh đã chuẩn bị sẵn, đổ vào nồi nước, đun trên bếp nhỏ cho sôi lên, lại lấy mấy ống tiêm tự chế lúc còn ở thành Hoài Thiên xếp trên vải trắng.
Đinh Bằng và Nhị Cửu nhìn vị nhân huynh “***g ngực bị mở” nằm trên giường, lại nhìn Phượng đại phu chẳng chút bối rối, sắc mặt không tốt lắm.
Cũng may Tiêu Ngự làm rất nhanh, tất cả đã xong xuôi, cầm một ống tiêm qua đó, châm vào chỗ máu đọng, đổ hết cả ống.
—o0o—
Bách Linh nhớ là gần tiểu viện của họ có một y quán rất lớn, quả nhiên chạy chưa tới nửa nén hương đã thấy được bảng hiệu ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894629/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.