Editor: Vện
Bị Phương thị chỉ vào mũi mắng mỏ, lại bị mọi người đàm tiếu, sắc mặt Phượng Vân Phi hết sức khó coi. Đến nước này rồi, mọi chuyện gần như đã rõ ràng, Phương thị muốn trả mối hận khắc cốt ghi tâm khiến hắn khó xử thì thôi, còn thêm quần chúng đổ dầu vào lửa làm hắn mất mặt.
Hắn nhìn Tiêu Ngự đứng sau Phương thị, mở miệng, “Ngọc Nhi…”
Hắn vẫn còn nhớ, Phượng Chiếc Ngọc đã bảo vệ danh tiếng cho hắn, nhất định không muốn thấy hắn và Phương thị chỉ trích nhau ở đây, làm mất mặt Phượng phủ đâu nhỉ
Không chờ Tiêu Ngự lên tiếng, Phương thị cười lạnh nói, “Ngươi còn dám gọi Ngọc Nhi à Phượng Vân Phi, ngươi còn mặt mũi để gọi Ngọc Nhi sao Nếu không phải ngươi, nếu không do các ngươi thì sao Ngọc Nhi lại rơi vào tình cảnh này!” Phương thị đột ngột thở gấp, mặt đỏ bừng.
Đám nam nữ nạm vàng nạm ngọc quyền thế ngập trời này toàn là hạng đê hèn vô liêm sỉ, nếu có ngày chân tướng được đưa ra ánh mặt trời thì việc xấu chúng đã làm quá đủ để bị thế nhân phỉ báng.
Phượng Vân Phi biết Phương thị nói đúng, vì năm xưa hắn nhu nhược nên không chỉ không bảo vệ được thê tử mà còn để trưởng tử bị Phượng Vân Ninh trút giận, biến thành thân phận vô lý ngày nay. Trong lòng hắn dĩ nhiên có hổ thẹn, nên mấy năm gần đây hắn cố hết sức bồi thường cho trưởng tử, cũng âm thầm cho người về nhà cũ chăm sóc Phương thị, hy vọng trưởng tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894616/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.