Editor: Vện
Qua tháng mười một, tiết trời ngày càng lạnh, cuối cùng bệnh dịch cũng được diệt trừ.
Thôn trang cách ly không còn bệnh nhân nữa, Tiêu Ngự cho người khử trùng toàn bộ tòa nhà, những người hầu vốn làm việc trong thôn trang không dám vào ở, Tiêu Ngự đành mua lại vài tôi tớ trông coi thôn trang, trong đó có không ít lưu dân tự nguyện bán mình làm nô bộc.
Tiêu Ngự vẫn không quen được, chỉ một tờ khế ước bán thân mỏng manh mà mua đứt được một con người.
Nguyên lão Vương gia và Tạ Cảnh Tu đã sớm dọn ra ngoài, về nha môn Tri phủ ở.
Từ thành Hoài Thiên về kinh mất hơn nửa tháng đi đường. Đoàn người của Tạ Cảnh Tu cũng chuẩn bị khởi hành, phải về trước cuối năm.
Cùng lúc đó, trong Phượng phủ ở kinh thành, Phượng Vân Phi bị Phượng Minh Văn gọi đến thương lượng chuyện về thành Hoài Thiên ăn Tết.
“Từ khi lấy Lô thị ngươi chưa từng về nhà cũ, cúng tổ hằng năm cũng không tham dự, năm nay ngươi tính sao đây” Phượng Minh Văn thổi bọt trong tách trà.
Phượng Minh Văn là phụ thân Phượng Vân Phi, cũng là trưởng tử của Tam lão thái gia, hắn cũng giống hệt Tam lão thái gia, cả đời chẳng làm được trò trống gì, nhưng lại sinh được một đôi trai gái phi phàm.
Bây giờ hắn cũng thuộc bậc quý nhân chốn kinh thành, đi đâu cũng được người người ngưỡng mộ.
Thân là phụ thân Tổng quản Thái y, cha vợ của An quốc hầu, dù có mặc áo vải cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894587/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.