Editor: Vện
Tiêu Ngự ngẩng đầu nhìn ông lão, tay còn ôm đứa bé.
Nguyên lão Vương gia thấy thế, ra hiệu cho Lão Thất ôm thằng bé đi. Tiêu Ngự đứng dậy nói, “Cháu của lão tiên sinh ở đâu Ta phải xem tình trạng vết thương của hắn.”
“Mời đại phu.” Nguyên lão Vương gia dẫn đường.
Bách Linh vội vã ôm hộp chạy theo, dính sát rạt vào Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự theo Nguyên lão Vương gia đến chỗ một nam nhân đang bất tỉnh, mũi liền ngửi được mùi máu tanh.
Tiêu Ngự hơi nhíu mày, ngồi xuống kiểm tra vết thương trên đùi hắn. Vết thương ở bắp đùi không lớn, nhưng y phục bệnh nhân thấm ướt máu, chảy máu nhiều như vậy, sợ là thương tổn động mạch chân rồi.
“Vật gì đã gây nên vết thương” Tiêu Ngự hỏi.
Thấy người xung quanh do dự nhìn nhau, Tiêu Ngự nói, “Phải nói thật với ta. Đây không phải thương tích bình thường, ta nhìn ra được. Ta không quan tâm nghề nghiệp các ngươi là gì, ta chỉ cần biết thông tin chính xác về vết thương.”
Một thị vệ há miệng muốn trả lời, Nguyên lão Vương gia ngăn hắn lại, tự nói, “Là do ám khí gây nên.”
“Ám khí Lớn cỡ nào”
Thị vệ múa tay với hắn một lúc, Tiêu Ngự cân nhắc, kích cỡ cũng bằng viên đạn.
Vết thương không bị xuyên thấu, sợ là ám khí vẫn còn kẹt bên trong.
Tiêu Ngự ngẩng đầu nói, “Phải tiến hành giải phẫu ngay.” Mất máu nhiều hơn 1200ml sẽ nguy hiểm đến tính mạng, bệnh nhân đã hôn mê nhưng màu môi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894553/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.