Bạch Từ Linh gạt nước mắt vào thu xếp hành lý cho chàng. Kiếm Vân không đi ngựa mà dùng thân pháp Vạn Lý Phần Hương phi nhanh như gió. Công lực chàng giờ đây thâm hậu gấp đôi, liên miên bất tuyệt nên chỉ sáng hôm sau đã vượt quãng đường bốn trăm dặm đến chân ngọn Ưng Sơn.
Từ xa chàng đã thấy mặt Đông dầy đặc hàng ngàn tên áo vàng đang cố tiến lên núi. Nhưng chung quanh sườn núi đầy dẫy hố chông, bẫy rập nên chúng tiến rất chậm. Liêu Đông Tôn Giả mặc hồng bào đánh thẳng vào đường sơn đạo, nhưng La Hán tiểu trận do mười tám sư đệ của Thiên Nhất Thần Tăng trấn giữ, đã cầm chân được lão ma.
Thấy tình thế chưa có gì hung hiểm, chàng ngồi xuống sau một bụi cây vận công điều tức. Hơn khắc sau, dù chỉ mới hồi phục được tám phần, chàng vẫn phải xả công vì Tôn Giả đã đẩy lùi được trận thế. Huyền Băng Chưởng lực đã phát huy tác dụng, khiến cơ thể các tăng nhân lạnh cóng, mất cả uy lực.
Chàng dùng thân pháp Kim Ưng Phiêu Phong, điểm chân vào đầu hoặc khí giới bọn môn đồ Kim Long Bang, lướt nhanh đến sau lưng Quan Nghiêm Thần. Nghe tiếng thuộc hạ la hét, lão nhẩy lùi quay lại, thấy Kiếm Vân, lão bật cười ghê rợn:
- Lão phu tưởng ngươi sợ chết trốn biệt luôn rồi chứ?
Kiếm Vân lạnh lùng bảo:
- Đừng hống hách khó coi. Cái mạng chó già của ngươi nếu không có ta cầu xin thánh thượng tha cho thì cũng đã tiêu từ lâu rồi.
Lão giận tím mặt quát lớn:
- Lão phu sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-truong-kiem/197418/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.