Nghe được có người giới thiệu công tác thì Sago đột nhiên ngẩng đầu lên, râu dài tung bay phất phới trông giống như một đầu sư tử vừa tỉnh ngủ, làm trái tim nhỏ bé của Tần Thì Âu đều ngừng nhảy hai nhịp.
Trời ạ, nếu như thông báo tuyển dụng hàng này làm ngư dân cho ngư trường thì có tiết kiệm luôn cả tiền bảo vệ, Tần Thì Âu cảm thán trong lòng.
"Ngươi?" Sago hoài nghi nhìn xem Tần Thì Âu.
Tần Thì Âu ngồi xuống, nói: "Ngươi biết, ta hiện tại vừa kế thừa ngư trường Đại Tần, mà ngư trường này đã giải tán từ mười năm trước, ta muốn đem nó mở cửa lại thì đương nhiên cần nhân thủ.".
Nghe xong lời nói của hắn thì Sago không có vui vẻ mà lại càng lo lắng hơn, hắn thở dài nói: "Tần, ngươi không biết, muốn thành lập một cái ngư trường không phải đơn giản như vậy. Hơn nữa nói thật, ta nhận qua ân huệ của lão Tần, ta phải nói thật, hiện tại ngư trường của ngươi chỉ sợ đã không còn cá rồi."
Từ những lời nói này Tần Thì Âu có thể đoán được, người tên Sago này là một gia hỏa không tệ, không có vì công tác của mình mà lừa dối Tần Thì Âu. Ngoài ra hắn cũng có chút bản lãnh, Tần Thì Âu là nhờ vào Hải Thần Chi Tâm mới biết được tài nguyên của ngư trường đã khô kiệt, còn Sago hiển nhiên không có Hải Thần Chi Tâm.
Tần Thì Âu nói: "Không có sao, tiểu nhị, ta nhất định phải làm cho ngư trường của gia gia ta khôi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-truong-hoang-kim/2377110/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.