Chương trước
Chương sau
Chạng vạng tối.
Ninh Vương tỉnh lại sau giấc ngủ trưa khá dài. Liếc mắt sang chiếc đồng hồ để bàn thì đã là gần 6h tối rồi.
Hắn xuống giường lấy một bộ quần áo mới sau đó ra khỏi phòng ngủ mà tiến vào bên trong phòng tắm. Là một con người ưa thích sự sạch sẽ có những ngày hắn sẽ tắm những 3 lần trong một ngày. Vậy nên hắn rất không thích người khác chạm vào đồ hay cơ thể của hắn khi chưa có sự cho phép.
Tắm xong, cảm thấy khá đói bụng, Ninh Vương đi vào nhà bếp lấy ra từ trong tủ lạnh một số nguyên liệu, làm một vài món ăn đơn giản mà từ từ thưởng thức.
Sau khi cơ thể được cải tạo, khả năng hấp thụ chất dinh dưỡng của hắn so với người bình thường rất nhanh và nhiều hơn vì vậy một gói mì ăn liền từ lúc chưa không thể nào giúp hắn no bụng từ giờ cho đến sáng hôm sau được.
Ăn xong hắn đi làm bài tập như ngày bình thường nhưng lần này mọi thứ đã thay đổi khá nhiều.
Bình thường hắn cần dành ra ít nhất là 2h đồng hồ để có thể hoàn thành tất cả bài tập nhưng hôm nay hắn lại chỉ mất vỏn vẹn 30p đồng hồ.
Đôi tay kết hợp cùng với bộ não mà viết xuống những dòng chữ, con số với tốc độ rất nhanh cho đến chữ cuối cùng. Tất cả là nhờ vào quá trình cải tạo cơ thể của virus bên trong người hắn. Nó không chỉ gia tăng thể chất mà còn gia tăng cả trí tuệ chỉ trong vòng nửa giờ đồng hồ
Đại não của hắn hiện tại đã so với người bình thường mạnh mẽ hơn phải 4 5 lần rồi. Công suất tăng đồng nghĩa với độ hiệu quả cũng được gia tăng.
Hoàn thành xong bài tập, hiện tại Ninh Vương khá là rảnh rỗi. Mặc dù có khả năng kiếm được một số tiền lớn trong một khoảng thời gian ngắn nhất nhưng bây giờ hắn chưa tìm được một cơ hội nào, nhất là ở thời điểm hiện tại.
Thứ hắn cần thiết nhất bây giờ chính là một vòng quan hệ chất lượng để có thể kiếm tiền.
“Hầy”.
Ninh Vương thở dài một hơi sau đó đứng dậy thay một bộ quần áo khác mà xuống phố đi bộ một chút cho khuây khỏa đầu óc. Dù sao thì khung cảnh lúc ban đêm ở nơi này cũng rất nhộn nhịp tươi vui.
Nhưng hôm nay Ninh Vương cảm thấy mọi thứ rất kỳ lạ, khung cảnh bình yên nhộn nhịp mà hằng ngày hắn đều quan sát và cảm nhận này khiến cho hắn có chút gì đó bứt dứt trong lòng.
Hắn tự hỏi những khung cảnh như thế này không chỉ riêng ở đất Việt mà trên phạm vi toàn thế giới sẽ kéo dài được trong bao lâu nữa.
Một khi thảm họa hay chiến tranh quy mô lớn như thế lực ngoài hành tinh xâm lược nổ ra thì những con người có kịp chuẩn bị gì hay không.
Từ khi mở ra những trang sách đầu tiên trong Tiến Hóa Thiên Thư cùng với việc nắm giữ hệ thống thì Ninh Vương hoàn toàn có thể nắm chắc 100% rằng con người không hề đơn độc trong cõi vũ trụ này, chẳng qua là chưa đến lúc bọn chúng lộ ra ngoài ánh sáng mà thôi.
Hệ thống ra thời hạn nhiệm vụ cho hắn là 20 năm, vậy tức là hắn còn khoảng 20 năm nữa hoặc cũng có thể là ít hơn. Đó là quãng thời gian duy nhất hắn có để chuẩn bị lực lượng đủ ít nhất khả năng chống trả lại những thế lực đó.
Lúc này Ninh Vương song quyền nắm chặt ngước nhìn lên bầu trời với ánh mắt đầy sự quyết tâm và còn có chút sự chờ mong.
“Nhưng hiện tại chưa phải là lúc nghĩ về vấn đề này, hiện tại vẫn còn khá sớm để nghĩ về nó. Trước tiên vẫn cứ phải là kiếm tiền và xây dựng thế lực cùng sức mạnh đã, ta bây giờ vẫn còn rất là yếu”.
Ninh Vương thả lỏng song quyền sau đó quay về.
Trên đường trở về, sau khi đi qua một con ngõ nhỏ Ninh Vương đến một đoạn đường khá vắng vẻ. Ở đây hắn bắt gặp một đám côn đồ cắc ké đang chặn đường trêu ghẹo gì đó một vài cái tiểu nữ sinh dáng vẻ khá xinh xắn.
“Các ngươi mau tránh ra nếu không chúng ta báo cảnh sát đó”.
Một cái nữ hài trong nhóm lên tiếng quát.
“Ây da, bọn ta lại sợ quá đi a, điện thoại đây các ngươi thử gọi ta xem nào?”
Một tên côn đồ thân hình mập mạp giơ chiếc điện thoại ra khiêu khích.
“Ha ha ha”.
Sau đó cả đám côn đồ không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Nhìn khuôn mặt thì có thể đoán được độ tuổi cũng tầm ngang ngang với hắn, bất quá không phải việc của hắn thì hắn cũng chẳng quan tâm làm gì cho mệt người. Ai đời đi rước phiền vào thân mình cả.
Ninh Vương cứ thế mà bước qua đám người, coi như không nghe không thấy gì cả.
“Này vị soái ca, cứu chúng ta với”.
Một cái nữ hài khác trong nhóm hướng Ninh Vương mà hô cứu viện.
ĐỆT!
Hắn đã cố gắng tránh đi sự phiền phức rồi mà tại sao?
Vì sao cơ chứ?
Ninh Vương lấy cái tay phải vỗ lên trán sau đó khóe miệng run run lên cực kỳ bực mình. Nhưng hắn không ngoảnh lại cứ thế mà đi tiếp.
Bất quá đời lại không như là mơ phiền phức đã bám lấy hắn triệt để rồi.
“Này thằng mặt trắng kia mày quay lại đây cho tao”.
Tên côn đồ mập mạp lên tiếng.
“Hít~~Phù, phải bình tĩnh, không được nóng”.
Ninh Vương cố gắng giữ bản thân thật bình tĩnh không để cảm xúc làm hắn mất đi lý trí mà lao vào chém chết thằng mập này.
“Ah, mấy vị đại ca có chuyện gì không? Nếu là chuyện của mấy nữ sinh này thì ta không có liên quan đến bọn họ a”
Ninh Vương nở một nụ cười đầy hòa nhã, hai con mắt nhắm híp lại khiến cho người cảm thấy rất là thân thiện dễ gần.
“Hah, thằng nhãi này thức thời đấy chúng mày”.
Tên mập có chút cười khinh bỉ nói.
Đám côn đồ phía sau chắc là tiểu đệ của hắn cũng có chút gật đầu tán thành, bình thường gặp cảnh này đám con trai thường sẽ tỏ vẻ anh hùng cứu mỹ nhân nhưng thằng nhóc trước mặt này lại hành xử ngược lại khiến bọn chúng có chút hiếu kỳ.
“Gái xinh như thế này gọi mày cứu giúp mày lại không giúp sao? Có nghĩa là mày chê mắt nhìn nữ nhân của tao sao? Lại đây chui qua háng tao một cái rồi tao cho đi”.
Nghe xong lời nói này trên gương mặt hòa nhã của Ninh Vương đã xuất hiện vài đường gân xanh.
Bọn này đám côn đồ cắc ké hôm nay chắc chắn phải chết. Vương huyết trong cơ thể hắn đã chịu đến sự xúc phạm to lớn mặc dù Ninh Vương có kìm nén như thế nào đi chăng nữa bá vương chi khí vẫn là bá vương chi khí.
Một sự xúc phạm thôi dù là nhỏ nhất hay thế nào đi chăng nữa đều phải chết. Đây không phải là nóng giận mất khôn mà là sự kiêu ngạo của huyết mạch của vương huyết của bá vương chi uy.
Nếu như ngươi cực kỳ mạnh mẽ có sức mạnh nắm giữ sinh tử của kẻ khác mà lại bị vài con sau cái kiến nhảy nhót trước mặt ngươi sẽ lựa chọn làm gì?
Tha chết? Dù sao chúng cũng chỉ là con kiến hôi đồ vật tính toán với chúng làm gì.
Với Ninh Vương thì đương nhiên là diệt sát chúng nó rồi, một con sâu cái kiến có thể nhảy nhót trước mặt hắn mà không chết thì sẽ có con thứ hai, thứ ba đến lúc đấy mới giết chúng chẳng phải là cực kỳ nực cười hay sao?
Từ nét mặt mỉm cười hòa nhã, lúc này gương mặt Ninh Vương đã chuyển thành cực kỳ âm trầm và rét lạnh mà đi đến phía đám nữ hài sau đó chắn trước mặt họ nói:
“Các ngươi quay lại đường lớn đi, ta ở đây ngăn bọn chúng”.
Ninh Vương hướng nữ sinh có khuôn mặt xinh đẹp nhất và cũng có vẻ là đứng đầu hội chị em này ra hiệu cho bọn họ đi trước để minh ở lại ngăn cản đám này cắc ké côn đồ.
“Ngươi được không đó?”
Mặc dù rơi vào thế bí nhưng trên gương mặt nữ sinh này vẫn có chút lãnh ngạo mà xem thường hắn.
“CÚT!”
Ninh Vương không nhiều lời nữa sắc mặt đã âm trầm đến cực điểm, sát khí đã bắt đầu tỏa ra khiến cho đám nữ hài không rét mà run lập tức chạy đi trong sự sợ hãi.
“Cuối cùng thì cũng có thể thoải mái ra tay rồi”.
Lúc này đây, cánh tay phải của Ninh Vương da thịt bắt đầu cuồn cuộn mà phồng lên sau đó biến hóa thành một cái hắc kim trảo. Phần bắp tay rắn rỏi bên trong là những cơ thịt đã được cường hóa đến cực hạn bên ngoài được bao phủ bởi một lớp giáp giống như kim loại ở bên ngoài.
Từ khủy tay trở xuống đến bàn tay lớp giáp đã thưa bớt để giúp cánh tay linh hoạt hơn trong từ động tác. Nhìn bộ móng vuốt nhọn hoắt từ đầu mỗi ngón tay đã đủ để xuyên thấu đám này nhân loại bình thường rồi.
“Giờ thì đến lượt chúng mày rồi”.
“Thằng nào trong số chúng mày muốn chết trước?”.
Đối mặt với Ninh Vương ở trạng thái này và câu hỏi của hắn đám côn đồ cắc ké kia bắt đầu hoảng sợ cực độ. Chẳng có thằng ngu nào dám bước lên trước làm con ngựa đầu đàn cả, lên đồng nghĩa là sẽ chết.
“Ngươi, ngươi không phải là con người, ngươi…mày là thứ gì?”.
Tên mập hoảng sợ lên tiếng cũng như là để cố gắng trấn tĩnh nhất có thể nhưng vẫn không thể kìm nén được sự run sợ.
“Kẻ chết thì không cần biết nhiều”.
Vù một tiếng, Ninh Vương biến mất khỏi tầm mắt của chúng.
Dưới chân chỗ vừa nãy hắn đứng mặc dù là đường bê tông nhưng cũng không chịu nổi áp lực từ cú dậm chân bứt tốc vừa rồi của hắn mà nứt vỡ thành những đường mạng nhện tỏa ra đến cả mét.
Ngay tức khắc Ninh Vương đã xuất hiện ở trước mặt tên mập và tóm chặt lấy cổ hắn mà nhấc lên ngay sau đó hấp thụ tên này để khai thác ký ức của hắn. Còn lại mấy tên tiểu đệ thì bị giết ngay sau đó.
Hiện trường lúc này chẳng còn gì cả ngoài vết nứt do hắn gây ra, vì Ninh Vương đã thu hết mấy cái xác chết của đám này vào trong không gian cá nhân rồi. Không phải vì hắn sợ phiền phức hay gì hết mà là vì hắn muốn dự trữ đám này làm thức ăn cho mục tiêu sau này của hắn.
Bên trong không gian cá nhân cũng không lo xác chết bị phân hủy hay thối rữa, nơi này có thể bảo quản mọi thứ rất tốt, so với môi trường bên ngoài thì nó có thể kéo dài quá trình này lên gấp trăm lần.
“Đinh, Ký chủ thu được DNA và ký ức của một nhân loại”.
Âm thanh hệ thống phát ra thông báo.
“Ồ, lần này không có phần thưởng gì sao?”.
Ninh Vương có chút hụt hẫng nhưng mà cảm xúc này trôi qua cũng rất nhanh mà nhường chỗ cho việc chính.
Từ ký ức thu được của tên côn đồ mập, Ninh Vương biết được rằng tên mập này và nữ sinh lãnh ngạo kia có quen biết và hắn cũng không phải giang hồ cắc ké gì mà là em trai của một gã, nói sao nhỉ “hắc bạch lưỡng đạo”.
Anh trai hắn tên là Đoạn Minh Sơn, con trai cả của Đoạn Thiên ông trùm của Thiên Địa Hội từng một thời khét tiếng ở miền Nam Việt Nam ngày trước. Sau khi Đoạn Thiên qua đời, Đoạn Minh Sơn lên nắm quyền thay cha hắn và quản lý hội cho đến tận ngày hôm nay.
Đoạn gia và Thiên Địa Hội có được vị thế như bây giờ là nhờ vào bàn tay của Đoạn Minh Sơn. Công lao của hắn là cực kỳ lớn thậm chí có chút vượt bậc cả cha của hắn.
Mặc dù địa bàn của bọn chúng là ở trong nam nhưng không biết vì lý do gì hiện tại đã chuyển địa bàn cũng như hoạt động chính ra ngoài miền bắc. Ký ức của tên Đoạn Hải này không biết nguyên nhân là vì điều gì, đúng tên mập Ninh Vương hấp thụ tên là Đoạn Hải, một thằng mập phế vật dựa hơi anh trai.
Còn về nữ sinh lãnh ngạo kia, cô nàng tên đó tên là Hoàng Ánh Ly con gái rượu của chủ tịch tập đoàn khá lớn tại đất Việt chuyên đầu tư về khu nghỉ dưỡng và bất động sản.
Cha nàng chỉ có duy nhất đứa con gái này là nàng cho nên từ khi vừa được sinh ra đã sống trong giàu sang phú quý nên tính cách này của nàng bị ảnh hưởng khá nhiều bởi môi trường, chứ bản chất thì Hoàng Ánh Ly không hề xấu.
Vì hai gia tộc này thường xuyên đối đầu với nhau trên thương trường nhưng vì sau lưng Đoạn Minh Sơn còn có Thiên Địa Hội. Hoàng gia có chút rè rặt không dám trực tiếp cạch mặt nhưng vì sự an toàn của Hoàng Ánh Ly.
Mỗi khi nàng ra đường đều có vệ sĩ đi theo để bảo vệ nhưng hôm nay nàng muốn đi chơi với bạn học mà không bị kè kè bên cạnh mấy cái vệ sĩ mà tìm cách trốn đi.
Sau đó trên đường cùng đám này đồng học trở về thì phát sinh một màn vừa rồi, nàng bị Đoạn Hải chắn đường trêu ghẹo đồng thời trong lòng sớm cũng đã có ý định chơi chết nàng đêm nay bất quá còn chưa kịp làm gì thì bị Ninh Vương giết rồi.
Quá đen cho tên mập này, dây ai không dây, dây ngay vào tên sát thần này bị hấp thụ đến cặn cũng chẳng còn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.