Ngày kế tiếp, Giang Lăng Vương liền có một quầng thâm mắt nhàn nhạt.
Trưởng Tôn Hi kinh ngạc nói: “Sao vậy? Điện hạ đây là nửa đêm gặp ác mộng, không ngủ ngon sao?”
Giang Lăng Vương cảm thấy rất ngượng ngùng, ậm ừ nói: “Chân đau, ngủ không được.” Sau đó phân phó cung nhân, “Mau đi nấu mấy cái trứng gà mang lên.”
Trưởng Tôn Hi hầu hạ hắn mặc xong xiêm y, chờ trứng gà tới, thử thử độ ấm, lột vỏ, tinh tế lăn dưới mí mắt hắn, cười nói: “Ai kêu ngươi trắng như vậy? Một chút quầng thâm mắt đã hiện rõ như vậy luôn.” Không khỏi nhớ tới hai con thỏ, “Vành mắt này của ngươi một khi có là có hai cái, bao hết hai con thỏ.”
Đang nói giỡn, bên ngoài bỗng nhiên có người thông báo, “Thái Tử điện hạ, Thái Tử Phi giá lâm.”
Giang Lăng Vương liên tục xua tay, “Mau lấy trứng gà xuống.”
Trưởng Tôn Hi cong môi cười, cho người cầm trứng gà đi, tự mình đi ra ngoài nghênh đón Thái Tử Phi, “Biểu tỷ.” Lại hành lễ Chiêu Hoài Thái Tử, “Gặp qua Thái Tử điện hạ.”
“Linh Tê, sao muội lại ở chỗ này?” Thái Tử Phi kinh ngạc nói.
Trong mắt Chiêu Hoài Thái Tử cũng hiện lên một mảnh kinh ngạc.
“Ờ thì..” Trưởng Tôn Hi đại khái giải thích, “Hôm qua Giang Lăng Vương điện hạ té ngã, Hoàng Thượng cho ta đưa điện hạ lại đây, thuận tiện chăm sóc mấy ngày.” Khó mà nói là Giang Lăng Vương quấn lấy muốn mình lại đây, chỉ có thể nói như vậy.
Chiêu Hoài Thái Tử nghe xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-nu-quan/3723797/chuong-39-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.