Đến khi bàn xong công chuyện trong cung Càn Thanh rồi cáo lui ra về, Sở Tễ nhức hết cả đầu.
Chàng che cổ buồn bực đi ra ngoài, thấy như mình đang đứng trước công đường.
Xấu hổ chết đi được! Từ Hoàng thượng cho tới Tô Ngâm và đám cung nhân hầu hạ ở ngự tiền đều nhìn chàng với vẻ muốn cười mà cố nhịn, rõ là cảm thấy mấy vết thương trên cổ chàng là tai nạn giường chiếu.
Chàng không có cách nào giải thích, chẳng lẽ lại mở miệng nói “Vết thương này của thần không phải do bị cào trên giường” sao?
Nhưng mà, quả thật không phải thế!!!
Nữ nô người Tây Tạng kia tuy xinh đẹp nhưng lại không biết tiếng Hán. Chàng không có cách nào nói chuyện với thị nên cũng chẳng có hứng thú lên giường với thị. Sáng sớm hôm nay, thị thiếp Vũ Trúc đi theo chàng từ xưa tới giờ nói với chàng, nữ nô kia thức trắng suốt đêm, cứ núp trong phòng chẳng động đậy gì, bảo chàng đi xem.
Khi đó ý chỉ triệu chàng vào cung còn chưa tới, Sở Tễ thấy mình cũng rảnh rỗi bèn đi xem thử, nếu thị có bị bệnh còn mau chóng đi mời đại phu chứ?
Vì thế chàng tới chỗ nữ nô kia, chăm chú quan sát thị, thấy đúng là thị chỉ rúc trong xó nhà.
“Sao thế?” Sở Tễ vừa lại gần vừa hỏi thị, khi chàng tới trước mặt thị, thấy thị không phản ứng gì bèn ngồi xổm xuống.
Ai ngờ khi chàng vừa vươn tay chạm vào đầu vai thị thì thị đột nhiên vung tay cào chàng.
Sở Tễ vô thức nghiêng đầu tránh, ngay sau đó cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-my-nhan/1791082/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.