Thượng Doanh Doanh nghe vậy, lập tức bẻ cái lá cà rốt đã héo queo trên củ, ném vào lòng Yến Tự Lễ.
“Vạn Tuế Gia xấu xa quá.” Thượng Doanh Doanh liếc mắt đưa tình, hờn dỗi nói “Cả ngày cứ nói tần thiếp là yêu tinh do hồ ly biến thành, chẳng lẽ ngài xem nhiều truyện kể quá rồi sao?”
Yến Tự Lễ chẳng những không giận, ngược lại còn bắt lấy hai chiếc lá vàng, đưa đến bên miệng con thỏ rừng.
“Thế thì đã sao? Trẫm chính là thích hồ ly.”
Đều tại Thượng Doanh Doanh quá đáng yêu, Yến Tự Lễ biết rõ không nên trêu chọc nàng mãi, nhưng lại không quản được cái miệng của mình.
Cứ phải chọc cho mắt nàng tròn xoe, má phấn hờn dỗi mới thấy hả hê, sau đó lại vội vàng dâng cả trái tim ra để dỗ dành. Màn kịch cứ lặp đi lặp lại như vậy, lại trở thành thú tiêu khiển khiến Hoàng đế nghiện nhất lúc này.
Bầu trời bên ngoài từ sau giờ Ngọ đã trở nên âm u, bây giờ đến lúc lên đèn, cuối cùng cũng lác đác bay những hạt tuyết nhỏ.
Yến Tự Lễ giũ giũ chiếc áo choàng lớn làm từ lông chồn tía trên vai, thuận thế ôm Thượng Doanh Doanh vào lòng ủ ấm, dịu dàng dỗ nàng vui vẻ:
“Ngày mai trẫm đưa nàng đi cưỡi ngựa có được không?”
“Ngài không bận luyện binh nữa sao?” Thượng Doanh Doanh vội ngẩng đầu, sau đó lại cố tình sa sầm mặt “Tần thiếp không dám làm lỡ chính sự của ngài đâu.”
Yến Tự Lễ khẽ cười một tiếng, cong ngón tay điểm vào giữa hai hàng lông mày của Thượng Doanh Doanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-doc-sung-da-le/5196869/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.