Lời này vừa thốt ra, cả điện đều kinh ngạc.
Hoàng đế đã mở kim khẩu ngọc ngôn, điều này còn có sức nặng hơn cả chuyện kỵ húy tên phụ thân hay bắt chước nét chữ gấp nhiều lần. Đấng quân vương trên ngai rồng đã rõ ràng thiên vị, vụ án hồ đồ hôm nay, dẫu có là thật một trăm phần trăm, cũng phải nói thành chuyện không có thật.
Thấy Yến Tự Lễ kiên định bảo vệ mình, Thượng Doanh Doanh rũ hàng mi cong, trong lòng tất nhiên là cảm kích, nhưng sau đó lại cảm thấy khó xử.
Hoàng đế quở trách đám người kia thì thôi, sao lại còn nói chữ trên thư là ma vẽ bùa làm gì? Nàng ban nãy còn nói đó là bút tích cũ của mình, quay mặt đi đã bị mắng một trận, thật khiến người ta không biết giấu mặt vào đâu.
Tâm thần vốn đã lung lay của Liễu Trạc Nguyệt, giờ phút này bỗng chốc trống rỗng, hệt như diều giấy đứt dây, rơi thẳng xuống ao. Nàng ta nào có ngờ, Hoàng thượng lại đối với Thượng Doanh Doanh để tâm đến vậy, ngay cả dưới con mắt của bao người, cũng có thể không chút do dự mà tuyên bố ra miệng.
Chẳng đợi mọi người hoàn hồn sau cơn kinh ngạc, Lưu Hỷ đã khom lưng như tôm đi vào, trong tay bưng một xấp giấy Tuyên.
Thấy chứng vật đã được mang tới, Yến Tự Lễ không muốn trì hoãn thêm, xua tay ra lệnh cho mọi người đứng dậy ngồi xuống.
“Bẩm báo Hoàng hậu nương nương” Lưu Hỷ nhoẻn miệng cười, lập tức toát ra vẻ lanh lợi, “Đây là bài tập mà Thượng Mỹ nhân trong nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-doc-sung-da-le/5196866/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.