Ai mà ngờ được, trên đời này lại có người vì nàng mà canh cánh trong lòng đến thế? Huống hồ người nói ra lời này, lại là vị Vạn tuế gia sát phạt quả quyết.
Thượng Doanh Doanh chỉ cảm thấy như có người véo vào tim một cái, nàng ngỡ ngàng ngẩng đầu, liền chạm phải đôi con ngươi đen thẳm không thấy đáy của Yến Tự Lễ.
Yến Tự Lễ nhìn nàng chằm chằm, trong đáy mắt cuộn trào sóng dữ. Trong đó có cả nỗi sợ hãi muộn màng, lo lắng, thậm chí là tức giận. Nhưng điều khiến người ta nhói lòng nhất, lại chính là thứ tình ý không thể che giấu.
Thấy tình cảnh này, dẫu là kẻ sắt đá cũng phải động lòng, huống chi Thượng Doanh Doanh xưa nay vốn là người mềm lòng.
Rốt cuộc không nỡ dội gáo nước lạnh lên Hoàng đế, Thượng Doanh Doanh cố gắng nói một câu mềm mỏng. Nhưng khổ nỗi lưỡi nàng như bị thắt nút, cuối cùng thốt ra chỉ còn lại một câu khô khốc:
“Tần thiếp sau này sẽ cẩn thận hơn, không để Hoàng thượng phải lo lắng…”
Lời vừa ra khỏi miệng, liền thấy giữa hàng mày của Yến Tự Lễ lộ ra vẻ ảo não, trông hệt như đã dốc hết mười phần sức lực mà lại vồ hụt một cái.
Nhận ra hình như mình đã không nói trúng vào lòng Hoàng đế, Thượng Doanh Doanh lập tức cắn vào đầu lưỡi, gắng gượng nuốt nửa câu sau vào lại trong bụng.
Yến Tự Lễ im lặng hồi lâu, cổ họng bật ra một tiếng thở dài trầm đục, cũng không lên tiếng trách cứ Thượng Doanh Doanh, chỉ lấy ra hai món đồ từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tien-doc-sung-da-le/5196860/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.