"Số 77? Làm sao muội có thể ở đây?"
Thật không ngờ số 63 đã thất lạc từ lâu thế nhưng lại xuất hiện ở cửa thôn, mà đi phía sau nàng ấy là một nam tử vũ khí hiên ngang.
"Số 63."
Long Thanh Thanh vừa nhìn thấy là người quen, vội vàng chạy qua, thiếu chút nữa làm ngã số 63, mà số 63 cũng đã có tên mới - Lục Thập Tam [*].
Nàng ấy phải dựa vào ngực Mục Chấn Hạo mới ổn định được thân thể vừa bị Long Thanh Thanh ôm chầm.
"Số 77! Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì vậy? Muội mau nói cho tỷ biết đi, hắn ta là. . . . . . A! Là người áo đen đã cứu chúng ta, Chấn Hạo!"
Số 63 xoay người nói chuyện với nam tử anh tuấn cao lớn nãy giờ vẫn đứng sau lưng, nam nhân kia ngay lập tức cười với nàng ấy.
"Ta biết rồi, tiểu Phấn nhi." Hắn lập tức nâng tay lên, nói với hai nam nhân đứng bên cạnh: "Pháp quân, mang hắn vào trong thôn. Ngọc Tu, cứu hắn."
Long Dạ Thiên chính là ân nhân của của Mục gia bảo, ân tình này bọn họ nhất định phải báo.
Mấy canh giờ sau, thương thế của Long Dạ Thiên đã ổn định. Còn Long Thanh Thanh khóc đến mệt mỏi, đang ghé vào bên giường của hắn không chịu rời đi.
Cuối cùng, nàng vẫn không chống đỡ nổi mà ngủ thiếp đi.
Long Dạ Thiên vẫn cứ nửa tỉnh nửa mê, đến giữa đêm hắn mới hoàn toàn tỉnh lại.
"Ưm. . . . . . "
Mới mở mắt hắn đã nâng cao lòng cảnh giác, đánh giá bốn phía. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thuy-tieu-nha-dau/105544/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.