Ah --
Nghệ Nhàn rơi xuống đất trong nháy mắt, đôi cánh sau lưng cũng mở ra, xoay tròn 360 độ, rồi đưa nàng bay lên cao, tránh khỏi cục diện tẽ bể đầu.
Khi nàng cách nửa thước hai tay Lam Đồng giang rộng, cảm nhận đôi cánh đối phương mềm mại lướt qua gò má, qua khóe môi nàng, ấm áp tựa như cái hôn, nhanh mà ngắn ngửi.
Xung quanh hỗn độn, trước mắt là một hàng cây nằm im, cành cây rơi rụng đầy đất, im lặng lên án hành vi bạo lực của các nàng vừa rồi, đám huyễn thú trong cốc vì động tĩnh lớn mà nhao nhao bỏ chạy, tựa như nghi thức chuyển chỗ, khiến mọi người không kịp nhìn.
Lão thái gia vừa thấy đôi cánh đen sau lưng Nghệ Nhàn, liền lộ ra bộ dạng thưởng thức say mê, cũng may Nghệ Nhàn cách xa, nên không thấy rõ.
"Qúa hoàn mỹ a."
"Cơ thể này hoàn mỹ không chút tỳ vết a."
Nghe thấy hắn nói như vậy, Nghệ Nhàn không nhịn được lông mao dựng đứng, chứ còn chưa nói đến đôi mắt biếи ŧɦái nhìn chằm chằm kia, tựa như thú săn nhìn con mồi.
"Tiểu thư đi mau."
"Các lão."
Âm thanh vừa nhắc nàng đừng dùng cứng đối cứng chính là Các lão, nhưng Nghệ Nhàn vẫn muốn thử khả năng của lão thái gia, thử xong mới biết cảnh giới của mình còn thua người này nhiều.
Thần Cấp!
Hai chữ này không ngừng hiện lên trong đầu nàng, nhưng mà, nếu đối phương đã là thần cấp như lời nói, cần gì phải làm chuyện thừa? Dùng tu vi thần cấp để đổi lấy bộ xương của nàng, như vậy bù không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/4294791/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.