Thời gian quay lại cũng đến lúc lịch kiếp, Nghệ Nhàn cũng đã chờ hơn 1 năm. Trong một năm qua nàng chịu đủ mọi dày vò, khó chịu, muốn Lam Đồng lịch kiếp thành công.
"Tam tiểu thư, ngươi cần gì tức giận với lão thái gia, ngoan ngoãn theo chúng ta quay về, mọi chuyện sẽ không sao nữa." giống hệt cái giọng năm đó khuyên nàng gϊếŧ Lam Đồng, tựa như chỉ cần nàng hối hận nhận sai, Tạ gia sẽ tiếp nhận nàng lần nữa, sẽ có một con đường thênh thang đang chờ nàng. Thực sự không biết lão thái gia muốn có thân thể nàng hay là nắm nàng trong tay để thưởng thức, trở thành một con cờ nghe lời không vui vẻ. Chờ dùng xong không còn giá trị thì vứt bỏ.
Vẻ mặt Nghệ Nhàn tiệc hận, "làm sao đây, từ nhỏ ta cùng hắn đối lập, hắn và ta chỉ có một người sống, không có gì tức giận hay không tức giận ở đây cả."
Tuyên Di liếc mắt phát hiện nơi vừa rồi Miên Hoa Đường thả lôi linh đánh nàng đã không có người, đến cả hai đứa bé cũng không có tung tích, nàng không quan tâm, dưới cái nhìn của nàng, bắt Nghệ Nhàn mang về, so với mang về hai đứa bé không xác định càng đáng tin hơn.
Huống chi, hai đứa nhỏ sao có thể xa nương được? Tuyên Di nhịn không được thở dài, "tam tiểu thư cần gì chọn con đường của Nhị cô nương?"
Tạ Khuê, Tạ Tiêu hai người theo sát phía sau, lập tức biến thành tam giác sắt. Con ngươi Nghệ Nhàn nhanh chóng co rút, lười nói nhảm với bọn họ, "lần này ta nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/4294789/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.