Nghệ Nhàn bị cuốn vào vòng lốc xoáy trước khi rơi xuống thì nhìn thoáng qua đều là cát vàng, nàng lật qua lật lại trước rồi mới rơi xuống đất, bị thân thể Lam Đồng đè một cái suýt chút thì bị nội thương.
Bên dưới là cát nóng da người, Nghệ Nhàn nhìn ánh mặt trời chiếu trên đầu các nàng cói chang, bị phơi như vậy da thịt nóng hổi, trán toát mồ hôi, nháy mắt xua đi cảm giác ướt lạnh trước đó của nàng.
Tiểu mã không nói gì liền xông đến híp mắt hưởng thụ quanh linh.
Nghệ Nhàn sờ túi huyễn thú ngoại trừ Ngân Bảo đại nhân ra, Miên Hoa Đường lại không biết chạy đi đâu rồi. Nàng cố gáng ngồi dậy, nhìn xung quanh đều là màu vàng, nàng cảm giác có gì đó sai sai, từ băng vực lạnh giá giá bay đến sa mạc khô nóng.
Trước đó nàng còn đang đứng trên khối băng chịu đựng bão tuyết đánh vào, hưởng thụ gió lạnh thổi qua, xoay người đã phải tiến vào vùng đất sa mạc lửa nóng. Dù có dịch chuyển không gian trong nháy mắt, cũng khó mà đạt được tỉnh cảnh như vậy. Huống chi nàng không bị hôn mê như trước đó, nàng cảm giác rõ ràng rơi khỏi cơn lốc xoáy kia thì đến đây.
Nghệ Nhàn bị phơi một hồi, đột nhiên cảm giác choáng váng, không thể để Lam Đồng nằm trên cát nóng lâu hơn được, nhưng lại không thể kéo nàng nằm úp lại, sợ bị cát mịn này làm cho chết ngộp. Bên trái cũng không được, bên phải cũng không được, đành phải cõng cái xác to này lên. Ngày thường thấy đại sư tử lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/1151344/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.