"Ngươi vừa đến Thanh Sơn Tông không lâu, đã có thể lừa Tử Hàn xuất đầu vì ngươi, đúng là khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa a."
"Ngươi cũng không kém, dù trong lòng hận đến muốn gϊếŧ ta, mà vẻ mặt vẫn làm ra kiểu chào đón ta đến Minh Vọng Phong, công phu hai mặt này cũng không ai bằng."
Còn chưa mở màn thì không khí giữa đôi bên đã giương cung bạt kiếm.
Nghệ Nhàn thấy mặt Tạ Anh cứng ngắc, đôi mắt phượng hẹp dài im lặng đánh giá chính mình, nàng liền mỉm cười để tùy ý đối phương quan sát, "bây giờ ngươi còn muốn mời ta vào Minh Vọng Phong nữa hay không, nói không chừng tâm tình ta tốt ta lại đồng ý vào đó nha."
Một hồi sau Tạ Anh mới nói, "Nghệ Nhàn, ngươi thực sự không nên quay về đây."
Nghệ Nhàn, "thực xin lỗi, không để ngươi được như ý rồi."
Tạ Anh nhịn không được lắc đầu, "bắt đầu đi."
Nghệ Nhàn liền triệu hồi tiểu mã ra, hình thể tiểu mã so với con đại bàng lôi linh lục cấp đang bay vòng vòng trên đầu Tạ Anh có vẻ còn lớn hơn, đã có hình dáng của thú một sừng, đôi cánh màu trắng khẽ vỗ, đều mang vầng quang xung quanh, trên đầu là chiếc sừng nhọn dài chừng 20 cm, dường như đang cao lên nấc thứ bảy, nếu dựa theo cái nói về cấp thù tiểu mã miễn cưỡng có thể là nhóm huyễn thú cao cấp.
Điều tiếc nuối duy nhất chính là tiểu mã chỉ là hồn thể, khi có ánh nắng cực mạnh thì tiểu mã mới có thể duy trì hình thể được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/1151332/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.