Cốt Thứ thú là loại huyễn thú khó tìm, tuy bọn chúng là cấp thấp, nhưng lại thuộc tính kim linh, là một loại bán sinh thú vô cùng đặc thù.
Nghệ Nhàn đen mặt.
Đoan Mộc Nhã thấy sắc mặt nàng khó coi, còn tưởng là nàng đang lo lắng tiểu gia hỏa, "Nghệ Nhàn, đừng lo quá, ta sẽ nghĩ cách khác coi có thể dùng đồ khác để thay vào làm thuốc dẫn không. Nếu không..."
Nghệ Nhàn lời nàng nói có ý khác, "nếu không thì sao?"
Đoan Mộc Nhã chu mỏ, "thực sự là hết cách, chỉ có thể nhờ Tề Vận tỷ đi tìm dùm, Tề gia các nàng thường thu thập vài thứ đồ cổ quái. Bất quá --"
Nghệ Nhàn hiểu rõ sự lo lắng của nàng, nhờ người làm dùm cùng phải xem sắc mặt, nhìn bộ dạng Đoan Mộc Nhã đối với Tề Vận sợ là vừa thấy đã trốn không kịp này, lo là sẽ bị làm khó dễ. Huống chi, nàng cũng không muốn thiếu Tề gia thêm một ân tình, nàng do dự một chút rồi nói, "ta hình như đã gặp Cốt Thứ thú."
Đoan Mộc Nhã trợn mắt há mồm, "hả?"
Cái này là do lỗi cánh tay a, Nghệ Nhàn thực sự không muốn nói nhiều, đem theo Đoan Mộc Nhã đi xung quanh Thanh Sơn Tông hai vòng, "ngoại trừ theo những vật kim linh, Cốt Thứ thú này còn có gì đặc biệt không? có cách nào để dụ nó ra không?"
Đoan Mộc Nhã lắc đầu, "hình như không có thứ gì để dụ nó ra. Nếu nói đến cái đặc biệt...." nàng bẻ bẻ ngón tay, "râu của nó có thể làm thuốc, xương của nó có thể tăng sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/1151310/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.