Nghệ Nhàn thấy Ngân Bảo đại nhân không có dáng vẻ so đo, cũng kiên định sau này sẽ đối tốt với với con chuột này hơn, còn chuyện khế ước, nàng không nghĩ ra, liền gác việc lại.
Vòng sơ loại kết thúc, vòng đấu loại Thanh Sơn Tôn đúng hạn cử hành, tập hợp dưới sân lại là một đám người, dù đã loại hết 4/5 số người, còn lại 1/5 số người, nhưng vẫn như cũ có rất nhiều vòng lọt để vào con số 300 mới vào bí cảnh được.
"Chúng ta coi như người Vân Đan Phong, hẳn là nên giúp nhau, làm sao cũng nên dành cho Vân Đan Phong được 20 danh ngạch."
"20? vị sư huynh này đang nói đùa, Vân Đan Phong chúng ta có thể dành được như vậy cũng là không tệ rồi."
Người kia vươn một tay ra, "tranh dành danh ngạch chuyện này là chuyện đấu tranh giữa Minh Vọng Phong cùng các phong khác, chúng ta a, cần phải khiến cho mấy ngự thú sư tranh đoạt ta sống ngươi chết này phải đến cửa thỉnh giáo, cho dù là Tạ Anh đại sư tỷ, lúc tăng cấp gặp phải bình cảnh, không phải cũng cúi đầu xin đan dược từ Vân Đan Phong chúng ta đó sao?"
"Nói bậy a, sao ta nghe nói Tạ Anh tăng cấp toàn bộ đều dựa vào chính mình mà?"
"Phải."
Nghệ Nhàn chỉ làm cảnh không nói được gì, im lặng nghe bọn họ xì xầm chuyện Thanh Sơn Tông, nhìn các phong tranh vinh, chó cắn chó. Như câu nói từng có, chỗ nào có người chỗ đó là giang hồ.
"Các vị, ta là phong chủ Chúc Minh Ý của Minh Vọng Phong, trước tiên chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/1151300/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.