Lúc trước có nghe người ta nói, để áp chế Tần Dung lấy thuốc giải Lục đại nhân đã dùng cực hình, không bao lâu mới đem được thuốc giải đến, cuối cùng liền bị các thú nhân vô tình ném vào rừng Khoa Mạc.
Sau hai ngày, các thú nhân vào rừng Khoa Mạc lại nhìn thấy một bộ quần áo còn dính máu cùng chút xương đầu bị vỡ, liền nhao nhao đồn ầm lên Tần Dung chết rất thảm, chết không toàn thây.
Nghệ Nhàn nhìn nữ nhân trước mắt tươi cười, đột nhiên nghĩ đến làm sao cho đám thú nhân nhiều chuyện kia dòm một chút, kẻ trước mặt có tư vị khác người này là ai.
Tần Dung đổi thái độ bình thường hay miệt thị nàng, miệng hơi mỉm cười toàn thân dựa vào trong ngực một thú nhân cao to, "thật không ngờ đến, người bọn họ nói đến chính là ngươi."
Nghệ Nhàn cũng phục hồi lại tinh thần sau lời đồn người chết giờ thành người sống, thầm mắng chính mình cần gì phải ngạc nhiên, nếu nàng có thể sống sót trong rừng Khoa Mạc, thì nói không chừng trong đầu Tần Dung cũng có một nữ nhân điên thì sao a?
"Muốn ăn gì? ta mời khách." Nghệ Nhàn đặc biệt hào khí, nếu so với giả vờ thì ai mà không biết?
"Ăn gì cũng được, ta chỉ hiếu kỳ là hạng nhân tộc nào mà mới đến Qua Tháp thành đã làm chuyện này." Tần Dung nói câu này, hơn nửa người dán vào ngực thú nhân, tựa như thứ không có xương.
Nghệ Nhàn cảm giác vị trước mắt này giống cái bạch liên hoa kia, nếu như cho hai người ở chung với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-su-manh-nhat/1151282/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.