Phúc Bá không trả lời Bàng Bá, bộ dáng hết sức khó coi, lão già trước mắt là Hỏa Bàng, cũng giống hắn, là tổng quản của gia tộc, thực lực tương đương với hắn, có hắn áp chế bản thân, Hỏa Chúc Diễm đối phó Thủy Mị Nhi hết sức dễ dàng.
“Thật mất thời gian, động thủ đi.”
Hỏa Chúc Diễm cảm thấy đại cục đã định, mở môi thơm hạ lệnh.
Lúc này Bàng lão tiến hành song triệu hoán.
“Hỏa Nham Quy – Hỏa hệ, nham hệ - chiến tướng hậu kỳ”
“Hỏa Vân Miêu – Thú hệ, hỏa hệ – chiến tướng sơ kỳ”
Ngay lập tức, chúng nó lao vào cuốn lấy Thủy Mạt Chiến Sĩ cùng Hải Giác Thú của Phúc Bá. Dù thuộc tính bất lợi, nhưng đẳng cấp ngang nhau, trong thời gian ngắn khó phân thắng bại.
Thủ vệ bên phía Thủy Gia lúc này cũng bị thủ vệ Hỏa gia kiềm chế.
Hỏa Chúc Diễm xoay đầu mị mị nhìn khuôn mặt đáng yêu thủy nộn của Thủy Mị Nhi, quyến rũ cười nói:
“Muội muội, theo tỷ tỷ về nhà, tỷ tỷ cho kẹo. Khanh khách”
“Thủy Tinh Linh, sử dụng thủy kiếm.”
Thủy Mị Nhi không đáp nàng, đối với Thủy Tinh Linh của mình mở môi hồng xinh ra lệnh.
Bi bi
Một thanh thủy kiếm ngưng tụ trước mặt Thủy Tinh Linh, cặp mắt xanh ngọc lóe sáng, Thủy Kiếm lấy tốc độ nhanh nhất đâm thằng về phía Hỏa Chúc Diễm.
Đối diện thủy kiếm lao đến, Hỏa Chúc Diễm bình tĩnh, môi thơm khẽ mở: “Đại Hỏa, bắt lấy nó, thiêu rụi đi.”
Hỏa Nham Tinh Tinh gầm một tiếng, chỉ thấy nó che chắn trước người chủ nhân, bàn tay nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-quan-lam/3798250/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.