"Hức hức hức......"
Nghe thấy bọn Âu Dương Tĩnh bị người ta khi dễ, Tô Ngâm Duyệt nhịn khôngđược che miệng vì bọn họ khổ sở, đau lòng. Chúng còn bé như vậy, nhữngngười đó cũng có thể hung ác.
"Duyệt Nhi tỷ tỷ đừng khóc, mọichuyện đều qua rồi." Âu Dương Tĩnh thấy Tô Ngâm Duyệt vì anh em bọn họmà đau lòng, ngược lại an ủi nàng.
"Đáng giận, lại dám khi dễ đồđệ của Đoạn Vô Nhai ta. Tên đó là đồ khỉ gió tướng quân, tướng quân phunhân gì. Không thể để bọn chúng sống yên ổn như vậy được." Đoạn Vô Nhaicũng tức giận, rầm một tiếng như muốn lật cả cái bàn lên.
ÂuDương Tĩnh và Âu Dương An trong lòng chảy qua một dòng nước ấm. Ít nhấttrên thế gian này còn có hai người thật lòng coi trọng hai anh em bọnhọ.
"Tĩnh nhi, An nhi, các con có muốn báo thù không? Sư phụ đưacác con đi." Đoạn Vô Nhai nói như mưa, hận không thể lập tức mang theohai đồ đệ giết sạch Phủ tướng quân. Chọc đồ đệ của Đoạn Vô Nhai đều làđáng chết.
Tô Ngâm Duyệt nhè nhẹ gật đầu, cùng chung mối thù, khi dễ Tĩnh nhi, An nhi, tức là khi dễ nàng.
Âu Dương Tĩnh mỉm cười, lắc đầu một cái, trong ánh mắt lại lộ ra lạnh lùng:
"Không, thù nhất định phải báo. Nhưng con muốn tự mình đi báo." Chỉ khi nàothấy kẻ thù trước mặt mình lộ ra ánh mắt sợ hãi, không ngừng cầu xin tha thứ mới có thể vui vẻ.
"Được rồi, nếu đã vậy, các con trăm ngànlần không được lười biếng luyện võ công, sư phụ chờ các con rời cốc,chẳng những có thể đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/53884/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.