"Nữ hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế ——"
Âm thanh kéo dài vang vọng cả Kim Loan điện hoa lệ hùng vĩ, thật lâu không tiêu tan. Rung động lòng Âu Dương Tĩnh.
Nàng ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, mặc áo bào thêu hình rồng vàng xen hoa văn đỏ trên người, đuôi áo quét đất. Đầu đội vương miện, viên bảo thạch đeo trước trán lóe ra ánh sáng chói mắt.
Con ngươi sáng như sao anh minh điềm tĩnh quét qua văn võ bá quan trên đại điện, còn có một bóng dáng quen thuộc đang đứng phía trước. Biểu cảm trên dung nhan tuyệt mỹ là hạnh phúc cũng là khí phách. Đây chính là nàng – Nữ hoàng Âu Dương Tĩnh. Vạn dân thần phục, xây dựng đất nước trăm bề hưng thịnh.
"Các khanh bình thân—" Váy dài nâng lên, tiếng của nàng vang xuống.
"Tạ vạn tuế." Văn võ bá quan cũng cúi người chào.
Âu Dương Tĩnh hướng về thái giám bên cạnh gật đầu một cái.
Thái giám phất cây phất trần, khẽ nâng cằm, lớn tiếng tuyên bố:
"Nghi thức phong Hậu bắt đầu."
Nhạc sư hai bên đại điện bắt đầu tinh tinh tang tang nâng nhạc khí trong tay lên đánh, tiếng đàn sáo vang lên, bao phủ sung sướng cùng vui mừng khắp cả cung điện.
Văn võ bá quan chia làm hai bên đại điện, ở giữa trải tấm thảm đỏ thật dài, thảm đỏ chạy dọc theo hàng người như báo tin mừng, giống như hạnh phúc vô tận....
Âu Dương Tĩnh nhìn bóng dáng từ cửa đại điện được thái giám, cung nữ vây quanh đưa đến. Áo cưới trên người khiến hắn càng thêm phiêu dật mà xuất trần, khiêu khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/53869/quyen-1-chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.