"Tuyên chỉ đi." Hoàng đế nói với thái giám bên cạnh.
Thái giám gật đầu một cái, hai tay mở rộng chiếu thư Minh Hoàng. Giọng cao vút lại vang lên:
"Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế chiếu viết. Hiện nay Tĩnh công chúa thông tuệxinh đẹp, vả lại trời phú dị năng điều khiển thú, quả thật là điềm báotốt lành. Đặc biệt ban thưởng danh hiệu Ngự Thiên, phong làm Hoàng Nữđịa vị thái tử Quân Quốc, khâm thử."
Thái giám dứt lời, tất cảmọi người không có lên tiếng. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bọn họ thậtsự là bị nội dung này làm chấn động. Không ngờ Hoàng đế lại có thể biếtlợi dụng chuyện điều khiển thú để đưa Âu Dương Tĩnh lên, càng không ngờtới một nữ tử lại được phong hào Ngự Thiên. Chuyện này, chuyện này thậtsự là trong khoảng thời gian ngắn đều làm cho tư tưởng những đại thầnbảo thủ này cũng bối rối.
Âu Dương Tĩnh, à, không, phải nói MộcNguyệt Tĩnh ánh mắt cao cao nhìn xuống người trên điện. Khóe môi vẫnluôn khẽ nhếch, mang theo cười khẽ. Giống như nữ thần đứng trên đám mâydõi mắt nhìn xuống chúng sanh nhỏ bé, cũng không lên tiếng.
Tháigiám thấy phản ứng của mọi người, lại nhìn Hoàng đế đã có chút khôngvui. Hắn vội vàng xoay người một cái, hướng về Mộc Nguyệt Tĩnh quỳxuống.
"Nô tài ra mắt Ngự Thiên công chúa, thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế."
Hoàng Đế thấy thái giám cận thân thức thời như thế, chân mày nhíu chặt buônglỏng ra. Nhưng ánh mắt sâu xa nhìn về phía các đại thần dưới điện, vẫnlà lạnh lẽo thấu xương.
Văn võ bá quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961685/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.