"Sao nàng không đi?"
Mộc Nguyệt Ly vừa tới sân thì nhìn thấy Âu Dương Tĩnh đang nhàn nhã ngồitrên ghế đá trong viện, thỏa mãn ngắm nhìn hoa thu bên cạnh. Trên bàn đá đặt mâm đựng trái cây, nước trà, hoàn toàn là phong cách của đại tiểuthư. Nghe được giọng của hắn, miễn cưỡng quay đầu lại liếc hắn một cái.
"Không phải ngài mời ta tới sao?" Chữ mời kia được tăng thêm âm điệu, rõ ràngnói cho hắn biết. Mời Thần đến thì dễ, tiễn Thần đi rất khó.
MộcNguyệt Ly không biết Âu Dương Tĩnh rốt cuộc đang giở trò quỷ gì? Nhưngnàng không đi, thật ra trong lòng hắn trái lại thấy vui. Hắn sinh ra tôn quý, từ trước đến nay muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Không thành công đánh hạ nữ tử Âu Dương Tĩnh này, chuyện này thật sự để lại tronglòng hắn một vết thương. Nếu nàng ở lại, có lẽ hắn còn có chút hy vọngmỏng manh.
Mộc Nguyệt Ly rời chỗ ngồi đến bên cạnh Âu Dương Tĩnh, gật đầu với nàng một cái:
"Nếu nàng không đi, vậy cũng đừng hối hận."
Hai mắt Âu Dương Tĩnh liếc hắn, quay đầu lại không hề nhìn hắn nữa. Hoàn toàn coi hắn như một bối cảnh.
Trong lòng Mộc Nguyệt Ly như muốn nói gì đó, nhưng rốt cuộc cái gì cũng nói không ra, trực tiếp phất tay áo rời đi.
Âu Dương Tĩnh nhìn Mộc Nguyệt Ly đi rồi, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụcười quỷ dị. Nàng không đi, đương nhiên là vì muốn xem kết quả kế tiếpcủa Mộc Nguyệt Ly.
Thời gian như nước, Âu Dương Tĩnh ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961655/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.