"Huynh muốn đi đâu? Một thời gian ngắn là bao lâu?"
Lâm Sơ Hạ không thể để hắn đi dễ dàng được, ánh mắt từng ngây thơ, thẳngthắng từ lâu đã trở thành căm ghét cùng những oán hận. Đúng như mongmuốn, nàng và Vân Tuyệt Trần thành thân, nhưng hắn lại chưa từng chạmqua nàng, đêm vừa đến, hắn luôn luôn lấy cớ đến thư phòng, để nàng mộtmình một bóng đơn độc.
Nàng biết, trong lòng hắn còn có Âu DươngTĩnh. Nên càng thêm lo sợ bóng gió, chỉ sợ hắn sẽ thật sự bỏ rơi mình đi tìm nàng ta. Nhưng, Âu Dương Tĩnh kia có gì tốt? Mọi người ai cũng nóinàng ta là yêu nữ đấy thôi.
Vân Tuyệt Trần nghe Lâm Sơ Hạ hỏi tới, chân nhíu mày lại. Nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, vội cất bước đi.
"Đứng lại ——" Lâm Sơ Hạ chạy lên vươn tay về phía trước giữ cánh tay của hắnlại, nhìn ngang khuôn mặt tuấn tú, nói: "Chàng rốt cuộc muốn gì? Chúngta đã là phu thê, tại sao chàng vẫn nhớ đến nữ tử kia?" Nàng hối hận,nếu lúc trước nàng một mình đi gặp Âu Dương Tĩnh, thì làm sao có chuyệnVân Tuyệt Trần và nàng ta tương ngộ.
"Lâm Sơ Hạ, chúng ta đã làphu thê, cho nên ta sẽ không làm ra chuyện có lỗi với muội." Vân TuyệtTrần quay đầu lại, nhìn vẻ mặt nôn nóng của Lâm Sơ Hạ nói. Hắn thừa nhận mình không cách nào dứt bỏ Âu Dương Tĩnh, nhưng hắn cũng hiểu bọn họvốn không có khả năng ở cạnh bên nhau. Cho nên hắn chỉ muốn đem phầntình cảm này lẳng lặng chôn nơi đáy lòng.
"Vậy vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961642/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.