"Tiểu thư nhà chúng ta mời hai vị công tử dùng một câu hình dung mỹ mạo của nữ tử."
Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh nghe lời Lạc nhi nói thì nhìn nhau, khôngkhỏi thầm đoán sẽ không phải Chiêu Nguyệt đang muốn bọn họ dùng thư pháp để khen nàng ta chứ. Có điều nàng ta ra ba đề thật đúng là đơn giản,trên cơ bản chỉ cần hơi có học vấn thôi là mọi người có thể đáp được,thật không biết nàng ta làm sao đạt được danh hiệu hoa khôi này, chẳnglẽ chỉ bằng rất xinh đẹp?
"Cắt, cái này mà là đề sao? Chúng ta ởnơi này cái gì nghe được nhiều nhất, còn không phải là các khách nhândùng lời nói khen các cô nương sao." Nha hoàn trước đó cũng không camlòng ở bên cạnh nói nhỏ, xem ra nàng ta đối với hoa khôi Chiêu Nguyệtnày dường như không có cảm tình lắm.
"Danh hoa khuynh quốc hai tướng diệp." Âu Dương An đáp án.
"Vân tưởng quần áo Hoa Tưởng Dung." Âu Dương Tĩnh đáp án.
Đáp án của hai người đều lấy từ thơ cổ, có lẽ thông thường, nhưng cũng là câu thơ hình dung mỹ nhân kinh điển.
"Hay cho câu vân tưởng quần áo Hoa Tưởng Dung." Trong phòng vang lên giọngnói mềm mại đáng yêu cực mị, nếu nam tử nghe xong tất nhiên xương cốtđều thoải mái, có điều Âu Dương Tĩnh không phải nam tử, mà Âu Dương Anmặc dù trên mặt có chút ửng hồng, nhưng lại không phải phàm phu tục tử,hai người cũng không có gì luống cuống.
Nha hoàn kia thấy hai người vẫn bảo trì bình thảnnhư vậy, đối với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961573/quyen-2-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.