Năm ngày sau, Tô NgâmDiệp đứng sau Đoạn Vô Nhai, Âu Dương Tĩnh, Âu Dương An, còn có một đoànquân doanh tướng sĩ chứng kiến, gả cho Âu Dương Ngự làm thê tử. Quândoanh vốn yên tĩnh nay lại vì một đám cưới đơn giản mà náo nhiệt.
Âu Dương Tĩnh nhìn Tô Ngâm Diệp cười thẹn thùng cũng cười, cũng khẽ congmôi. Kỳ thật nếu ở hiện đại mà nói thì người mẹ kế này còn kém tuổinàng. Có điều bây giờ là ở cổ đại, bình thường nam nữ mười lăm mười sáutuổi đều đã thành gia lập thất hết rồi, cho nên cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa quan trọng nhất là bọn họ có thể hạnh phúc là tốt rồi.
Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An nhìn nhau, sau đó cùng nhau hướng tới chỗ mọi người đi tới.
"Phụ thân ——" Âu Dương Tĩnh nhìn thoáng qua Âu Dương Ngự, sau đó lại nhìn Tô Ngâm Diệp, cười nói, "Chúng ta vẫn sẽ gọi tỷ là Diệp nhi tỷ tỷ nhé,muốn sửa miệng nhất thời thật không quen......"
Âu Dương Ngự và Tô Ngâm Diệp nhìn nhau một cái, sau đó gật đầu.
"Phụ thân, Diệp nhi tỷ tỷ, chúc hai người hạnh phúc. Sớm một chút sinh hạcho chúng con đệ đệ muội muội." Âu Dương Tĩnh giơ chén lên nói với bọnhọ.
Âu Dương Ngự nở nụ cười, nhìn vẻ mặt con gái, ông biết quyết định của mình là đúng.
“Được.”
Mà Tô Ngâm Diệp lại thẹn thùng vạn phần, ngượng ngùng lấy ly rượu che lại khuôn mặt.
Đoạn Vô Nhai ở một bên thoải mái chè chén, chuyện Diệp nhi giải quyết, ôngtất nhiên cao hứng nhất, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961565/quyen-2-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.