"Nàng ấy đã là tai họa của chúng con một lần rồi."
"Sao lại thế?" Đoạn Vô Nhai nghe thế, nhanh truy vấn. Tô Ngâm Diệp cũng nhìn hai anh em, chỉ sợ bọn họ bị thương.
Âu Dương Tĩnh mỉm cười, vỗ nhẹ nhẹ tay Tô Ngâm Diệp an ủi. Nàng cảm thấyDiệp nhi tỷ tỷ có loại tình cảm ôn nhu như một người mẹ, nàng vô cùngcảm động cùng ấm áp.
"Không có gì, bất quá là muốn báo thù, sauđó cùng một kẻ khác muốn cấu kết với nhau làm việc xấu để báo thù. MaSát đã giúp nàng ta đào tẩu."
Âu Dương Tĩnh đơn giản đem chuyệncủa Âu Dương Thẩm nói một lần, nhưng cũng hơi cảm thán Âu Dương Thẩm cóchút giống hồ ly, chạy thoát.
"Lần này nàng ta chạy thoát, chỉ sợ lần sau còn xuất hiện nữa."
Đoạn Vô Nhai lắc lắc đầu, "Các con nên tìm nàng ta, sau đó loại trừ đi. Phải biết rằng diệt cỏ không tận gốc, gió xuân thổi qua lại mọc lên. Đối với kẻ địch vĩnh viễn đừng mềm lòng."
Tô Ngâm Diệp ở một bên gậtđầu, tuy nàng tâm địa thiện lương, có điều chỉ cần đề cập đến người bêncạnh nàng, đương nhiên thiện lương của nàng sẽ tự động biến mất khôngthấy tăm hơi.
"Chúng con đã biết, sư phụ." Âu Dương An và ÂuDương Tĩnh gật đầu, bọn họ vốn không phải là hạng người thiện lương,đương nhiên là có chủ ý của mình.
"Vậy là tốt rồi."
ĐoạnVô Nhai gật đầu, thế này mới cúi đầu ngắm đến bí kíp, kết quả lại làngạc nhiên không ngớt, "Trời ạ, lại là võ lâm bí tịch đã thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961560/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.