Mặt trời lặn, ánh sáng mờ dần, cuối cùng tàn lụi, màn đêm buông xuống.
Đảo mắt một cái, mặt đất đã bị đêm tối bao phủ. Trấn nhỏ giản dị không cónáo nhiệt, thời gian cơm chiều qua đi, trấn trên lại có vẻ yên tĩnh.
Âu Dương Tĩnh, Âu Dương An hai người gọi tiểu nhị đem đồ ăn đưa lên phòng, sau đó dùng bữa cơm chiều. Hai anh em bắt đầu khoanh chân luyện công,tiếp tục tu luyện linh lực của bọn họ. Mà Vân Khinh Cuồng cùng bọn họchia tay ở ngoài trấn nhỏ cũng đã trở về, trông hắn có vẻ thỏa mãn,không biết đi làm cái gì. Hắn cũng không quấy rầy hai người luyện công,mãi đến khi bọn họ thu hơi thở, mở to mắt.
"Cuồng, ngươi về rồi à." Âu Dương Tĩnh gật đầu với Vân Khinh Cuồng.
“Ừ.” Vân Khinh Cuồng cũng gật đầu, sau đó nhìn bọn họ mỉm cười."Công lực của các ngươi lại tiến bộ rồi."
Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An mỉm cười, Âu Dương Tĩnh đã luyện tới tầng thứ chín. Còn Âu Dương An cũng đến tầng tám. Hai người bây giờ chỉ cảm thấy toàn thân đều thư sướng, thân thể so với trước đây càng thêm nhẹ nhàng, nhẹ đến nỗi dường như có thể bay lên.
"Tốt lắm, đi thôi, đếnlúc qua chỗ quân doanh nhìn một chút rồi." Âu Dương Tĩnh đem này nọ thuvào vòng chứa đồ, sau đó cùng Âu Dương An theo đường cửa sổ bay vút màđi. Vân Khinh Cuồng lại biến trở về con hổ nhảy tán loạn đi theo, nhảytới đầu vai Âu Dương Tĩnh.
Ở cửa chính quân doanh, có đầu gỗ dựng cọc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961551/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.