Trong sân, trên bàn đá đầy rượu ngon, ánh trăng sáng tỏ, bồn hoa lay động. Đây vốn là cảnh đẹp để ngắm trăng. Nhưng mà, Vân Tuyệt Trần đầy lòng sầu tư. Một người nâng chén không tiếng động kể ra trong lòng buồn khổ.
A Mộc đứng cách đó không xa nhìn chủ nhân, cũng nhịn không được buồn rầu theo người.Hắn biết chủ nhân kỳ thật cũng không thích Lâm Sơ Hạ, ngược lại lạithích Âu Dương cô nương mới quen không lâu. Nhưng một người là minh chủvõ lâm, một người bị người trong giang hồ coi là yêu nữ, hai người bọnhọ lập trường đối địch. Cho nên người buồn khổ, nhưng lại không thể nóira.
Vân Tuyệt Trần lại rót rượu một ngụm rượu, ai nói rượu có thể quên sầu. Hắn có cảm giác mình càng uống càng thanh tỉnh, rượu vào tâmkhổ sầu càng sầu. Buông ly rượu ra, hắn thở dài.
"Một người uống rượu rất không thú vị, hay là ta uống với ngươi."
Một tiếng truyền đến, Vân Tuyệt Trần cả kinh, A Mộc cũng cảnh giới, ánh mắt nhìn quanh bốn phía.
"Ai? Đi ra!" Vân Tuyệt Trần trên mặt sầu muộn chợt lóe lên.
"Ta." Một bóng dáng màu bạc xuất hiện, đeo mặt nạ màu bạc, là huynh trưởng cùng cha khác mẹ Vân Hạo Trần sao?
"Đại ca ——"
Vân Tuyệt Trần sửng sốt, không ngờ Vân Hạo Trần sẽ đi qua. Quan trọng làhắn và Vân Hạo Trần căn bản không thân, tuy Vân Hạo Trần hiểu được nămđó phụ thân không phải là cố ý vứt bỏ hai mẹ con bọn họ, nhưng có thểkhiến cho huynh ấy nhận tổ quy tông lại khó khăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961538/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.