"Ca ——"
ÂuDương An cúi đầu nhìn Vương Vân cầm kiếm cắm vào bụng mình. Máu rấtnhanh chảy ra, nhiễm đỏ áo bào trắng. Giống như ở trên mặt tuyết nở rađóa hoa, xinh đẹp đến mê hoặc mọi người. Nhưng hắn lại không có cảm giác đau, cảm giác duy nhất chỉ là lại để cho em gái phải lo lắng. Nghetiếng của Âu Dương Tĩnh, hắn nghiêng đầu hướng về nàng lộ ra một chúttươi cười.
Thoáng tươi cười này lập tức khiến Âu Dương Tĩnh cảmthấy, chỉ duy một chữ, giận. Nụ cười xinh đẹp thanh tú trên khuôn mặtsớm đã bị thu lại. Nàng chỉ cảm thấy máu toàn thân đều chuyển hướng lưuđộng.
"A ——" Kêu lên tê tâm liệt phế một tiếng, nàng bạo phát. Ngọc tiêu một chiêu, dùng mười thành công lực đánh tới Vương Yên.
Vương Yên phun ra một ngụm máu tươi, còn chưa kịp bày ra dị năng của mình đãbị Âu Dương Tĩnh đánh bay. Sức mạnh mười phần khiến nàng ta bị đánh tung đi vài chục trượng, cuối cùng thân hình bay khỏi đỉnh Ly Sơn, rơi xuống vách núi đen sâu vạn trượng.
"Nhị muội ——"
"Nhị tỷ ——"
Vương Yên ngã xuống vách núi đen làm cho cả đỉnh Ly Sơn lập tức rơi vào yêntĩnh. Phải mất một lúc, Vương Phong, Vương Vân mới lấy lại tinh thần,kinh hô lên tiếng. Làm sao có thể? Yên nhi lại bị nữ tử này đá bay xuống vực sâu.
"Xú nữ tử, đền mạng cho Nhị tỷ của ta." Vương Vân rútkiếm ra, vung lên làm máu tươi bắn tung tóe, bất ngờ xông về chỗ ÂuDương Tĩnh, vẻ mặt dữ tợn tựa như A Tỳ địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961480/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.