"Không, không cógì." Âu Dương An không dám nhìn Âu Dương Tĩnh, chỉ cần vừa nhìn thấynàng, trong đầu lập tức sẽ lại hiện lên bóng dáng nhỏ trong mộng kia.
Âu Dương Tĩnh kỳ quái nhìn vẻ mặt của hắn, thẹn thùng? Vậy là sao?
"Cuồng, đại ca làm sao vậy? Vừa rồi ta nghe thấy tiếng động, đã xảy ra chuyện gì sao?" Nàng nhìn về phía Vân Khinh Cuồng.
Đôi con ngươi màu ngọc bích của hổ trợn trắng, khó chịu đáp:
"Chỉ là một giấc mộng thôi."
"Mộng?" Âu Dương Tĩnh lại xem xét Âu Dương An, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, nhìn thế nào cũng giống như đang xấu hổ. Chẳng lẽ? Nghĩ một chút, sẽ khôngphải đại ca mộng xuân chứ? Cẩn thận ngẫm lại bọn họ cũng đều mười támtuổi rồi, ở cổ đại mà nói, rất nhiều nam tử đã thành cha. Mà đại ca lạitừ nhỏ cùng mình ở chung một chỗ, căn bản ít tiếp xúc với nữ tử, có lẽgiờ là lúc nên tìm một tẩu tử rồi.
Suy nghĩ của Âu Dương Tĩnh, Âu Dương An không biết được. Nếu biết, chỉ sợ là có khổ mà nói không nênlời. Bởi vì hắn lại đối với em gái nổi lên ý nghĩ như vậy.
Đươngnhiên, những suy nghĩ của Âu Dương Tĩnh bây giờ rất nhanh sẽ phải hốihận, bởi vì nàng sẽ phát hiện bản thân không muốn để cho đại ca nhớthương nữ tử nào khắc, trừ nàng. Có điều đây đều là chuyện sau này.
Hai anh em thu thập một phen, lại chờ bọn nhỏ tỉnh dậy, giúp chúng dùng đồăn sáng xong, đến khi đó mới dẫn mấy đứa trẻ đi tìm người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961469/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.