"Các ngươi đừng suynghĩ nữa, trước tiên đi tìm Xà yêu, cứu những đứa trẻ kia đã." Thấy haianh em lại lâm vào trầm tư của riêng mình, Vân Khinh Cuồng trở mình trợn mắt nói. Bóng dáng cũng dẫn đầu xuyên qua sương mù, tiến lên.
Âu Dương An và Âu Dương Tĩnh cũng nhìn lên, bỏ lại tâm sự của mình, đi theo sát.
Xuyên qua màn sương mù dày đặc, bọn họ mới phát hiện sau lớp sương mù còn cómột hang sâu. Đồng thời cũng hiểu được, sương mù kia e là Xà yêu cố ý bố trí, dùng để ngăn cản người ta xông vào nơi này.
"Bên kia núi có vấn đề." Vân Khinh Cuồng dừng bước, mắt hổ nhìn dãy núi cách đó không xa.
Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh cũng thuận thế nhìn lại, nhíu đôi chân mày thâm thuý, nhìn kỹ, quả nhiên, trước núi có bày kết giới, chỉ sợ đây khôngphải là ngọn núi đơn giản.
"Đi thôi." Âu Dương Tĩnh không nói nhiều, trực tiếp bước vào trong.
Âu Dương An, Vân Khinh Cuồng đi theo bên người nàng, sau đó nhìn nàng ra tay phá giải kết giới kia.
"Ai?"
Ngay khi Âu Dương Tĩnh vừa đụng tới kết giới, thì trong sơn động Xà yêu đãcảm nhận được, chỉ nghe một âm thanh lạnh như băng thổi vào trong taibọn họ, cảm giác như thân thể lạnh lẽo ướt át của rắn lướt qua da thịt,khiến người ta nổi da gà.
"Con yêu xà chết tiệt, mau chạy rađây." Vân Khinh Cuồng biến hóa nhanh chóng, lại là thiếu niên đầu bạcvới đôi con ngươi màu ngọc bích tuấn mỹ.
Xà yêu không đáp, chỉthấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961458/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.