"Bắt bọn họ lại." Nữ tử mặc áo hoa tức giận, hướng về phía hạ nhân phân phó.
Đám nô tài kia nhìn nhìn Bạch Hổ uy phong lẫm liệt, sững sờ tại chỗ do dự không dám lên.
"Chết tiệt, các ngươi dám không nghe mệnh lệnh bổn tiểu thư sao. Trở về ta sẽ đánh gãy chân các ngươi." Nữ tử mặc áo hoa tức giận đến nổi trận lôiđình.
Thủ hạ vừa nghe, dù sao cũng đều bị tội. Bọn họ cắn răng hướng về anh em Âu Dương Tĩnh xông tới.
Âu Dương Tĩnh phiết môi cười, ngọc tiêu trên tay giương lên. Đám nô tàikia ngay cả góc áo của nàng còn chưa chạm vào, đã bị nội lực đánh văngra ngoài.
Phịch, phịch, phịch, rơi đẹp xuống đất.
Ánh mắt nữ tử mặc áo hoa trợn tròn nhìn Âu Dương Tĩnh, choáng váng. Đây là loại công phu gì? Lợi hại như thế.
Âu Dương Tĩnh nhìn nàng ta liếc mắt một cái, cùng Âu Dương An xoay người rời đi.
Bạch Hổ cũng hừ, khinh thường xoay người.
Mắt thấy bọn họ sẽ rời đi, nữ tử mặc áo hoa đột nhiên bừng tỉnh lại. Đuổi theo bọn họ, một bên hô:
"Sư phụ, sư phụ, đợi ta với. Ta muốn theo người học võ công."
Mọi người trên đường xem cuộc vui như hóa đá, ngây ngốc nhìn thiếu nữ mặc váy hoa chạy đuổi theo đám người Âu Dương Tĩnh.
Đám nô tài của thiếu nữ mặc váy hoa cũng sững sờ, bọn họ nghĩ tiểu thư sẽgiận dữ. Tuyệt đối không ngờ sự tình sẽ chuyển biến một trăm tám mươi độ như vầy.
"Sư phụ, sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961424/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.