"A ——"
Hôm sau, một tiếng thét chói tai phá vỡ Phủ tướng quân. Mọi người cả kinh đềuvội vã chạy tới nơi phát ra tiếng thét chói tai - phòng Tướng quân Phunhân.
Một đêm mưa gió qua đi, chung quanh vẫn là ướt sũng cả mộtvùng. Trong vườn, hoa, lá, cây đọng lại những giọt sương trong suốt, tựa như bị tiếng thét chói tai làm ảnh hưởng rơi xuống nước.
"Tĩnh nhi, đã xảy ra chuyện gì?"
Âu Dương An nghe tiếng hét chói tai, bò dậy. Sức khỏe hắn trải qua haingày tĩnh dưỡng đã khỏi hẳn, không biết sao lại thế này. Đêm qua hắn ngủ như chết, thậm chí ngay cả một giấc mộng cũng không có.
Âu Dương Tĩnh khóe miệng mang theo ý cười kỳ quái, nhưng cái gì cũng không giải thích, chỉ nói:
"Đi xem thì biết."
Âu Dương An gật đầu một cái, hai anh em thay quần áo, xong xuôi mới đi ra ngoài. Bạch Hổ phía sau tất nhiên cũng đi theo.
Hai anh em vừa mới ra sân đã gặp được tỳ nữ hốt ha hốt hoảng chạy vào, một bên hô:
"Không xong rồi, Tứ thiếu gia, Ngũ tiểu thư, Phu nhân cùng Đại công tử bọn họ đã chết rồi."
"Cái gì?" Âu Dương An cả kinh, ánh mắt đảo qua em gái bên cạnh. Lại thấy sắc mặt nàng vẫn bình thường, trong lòng mơ hồ hiểu rõ.
"Được rồi, chúng ta đã biết. Ngươi lui xuống đi." Âu Dương Tĩnh nói với tỳ nữ.
“Vâng” Tỳ nữ đáp, nhưng nhớ tới hình ảnh vừa rồi nhìn thấy, sắc mặt vẫn tái nhợt.
"Tĩnh nhi ——" Âu Dương An nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961418/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.