"Này, ngươi rốt cuộc muốn đuổi tới khi nào?"
Âu Dương Tĩnh nhìn Ly La công chúa sát ở sau lưng nàng, trong lòng lại bắt đầu bốc hỏa. Công chúa này đúng là có bệnh, đã không ra tay tấn côngnàng, lại cũng không bắt nàng. Chỉ đi theo phía sau, còn cứ thế đi cùng, chẳng phải là muốn cùng nàng hồi Phủ tướng quân sao?
"Ha ha ha......" Nhìn Âu Dương Tĩnh xoay người dừng lại, Ly La nở nụ cười: "Không phải ngươi đang chạy sao?"
Âu Dương Tĩnh liếc nàng ta một cái, sau đó đột nhiên đem hai ngự y quăng sang một bên. Trực tiếp lấy ngọc tiêu ra.
Ly La cho rằng nàng ta muốn động thủ, ngược lại nhiệt huyết sôi trào. Nàng muốn cùng nữ tử áo đỏ che mặt này nói chuyện, khó lắm mới gặp được mộtnữ tử bản lĩnh bất phàm như vậy. Nhưng ngoài ý muốn, đối phương không có ra chiêu, ngược lại thổi tiêu.
Tiếng tiêu của Âu Dương Tĩnh tràn ngập trong đêm tối, đột nhiên nghe bốn phía truyền đến âm thanh phì phì.
Ly La sắc mặt cứng đờ, thế nào lại cảm thấy những âm thanh này quen tainhư vậy? Quả nhiên, rất nhanh đã thấy có vài con rắn từ bốn phía bò ra,bò đến chỗ của nàng.
"Rắn ——" Ly La nụ cười biến đổi, nàng cái gì cũng không sợ, chỉ sợ mỗi đám rắn trơn trơn dinh dính gì đó.
Âu Dương Tĩnh nhìn Ly La đứng như cột gỗ, nhếch môi cười. Thì ra công chúa xinh đẹp này sợ rắn nha. Vậy để cho nàng ta ở nơi này hưởng thụ cảnh bị bầy rắn vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-nu-vuong/1961408/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.