Lúc này giao tranh đã tạm thời dừng lại, Bạch Du cũng đã có thể thấy rõ thứ ban nãy đánh lén hắn.
Thế mà lại là hai nhánh dây leo, không sai, chính là dây leo. Bạch Du thật sự không thể tin được, thứ vừa rồi làm hắn ăn đau khổ thế mà lại chỉ là hai nhánh dây leo.
Nhưng hai nhánh dây leo này khá đặc biệt, thân dây thô to như thùng nước, đường kính đạt đến gần một mét, toàn thân màu xanh sẫm.
Thế nhưng giờ đây, trên thân dây leo đã bị ăn mòn lỗ chỗ, tàn tạ không chịu nổi, thậm chí còn có thể ẩn ẩn thấy được có hắc quang ẩn hiện.
Không cần nói Bạch Du cũng biết, tình trạng của hai nhánh dây leo hiện giờ chắc chắn là do đòn đánh trước đó của Tiểu Hắc tạo thành.
Bạch Du âm thầm thở dài một hơi, ít nhất bây giờ đối thủ cũng đã lộ diện, không đến nỗi bản thân chỉ có thể bị động phòng thủ.
‘ Nếu nó có sự sống, vậy thì Linh Nhãn có lẽ sẽ có tác dụng?’ Bạch Du âm thầm tính toán.
Cùng lúc đó, tròng đen trong con mắt Bạch Du cũng cùng lúc xảy ra biến hóa. Một bộ đồ án huyền diệu mà cổ lão dần dần hình thành, con ngươi của Bạch Du cũng trở nên thâm thúy mà tang thương.
Thế nhưng tình huống mà Bạch Du tưởng tượng cũng không có xuất hiện, cho dù hắn có làm thế nào, thì thông tin của đối phương cũng không có xuất hiện như Bạch Du dự đoán.
‘ Chẵng lẽ nó không phải là Linh thú?’ Bạch Du âm thầm kinh ngạc.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-dai-su-ki/1706771/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.