“ Thì ra là vậy!” Bạch Du như trút hết được gánh nặng, sau đó ánh mắt hắn liền đảo một vòng, ánh mắt lóe lên một tia giảo hoạt, quay qua hỏi Liễu Nhược Y: “ Bọn hắn chủi rủa ta, ngươi không có hành động gì sao?” 
“ Há, nếu không phải bị ba người chúng ta kịp thời ngăn cản lại, thì những người kia đã bị Liễu tỷ chém chết hết rồi.........” Tưởng Hạo vốn là đang hăng hái nói chuyện, bỗng nhiên sau lưng truyền đến một trận khí lạnh. 
Không biết từ lúc nào, Liễu Nhược Y đã là đang dùng ánh mắt giống như muốn giết người mà nhìn chằm chằm Tưởng Hạo. 
Nhưng cho dù thế, Bạch Du vẫn ẩn ẩn thấy được gò má của Liễu Nhược Y đang dần dần đỏ lên. 
Bạch Du nghe Tưởng Hạo nói xong, liền là một trận sững sờ. Thế nhưng rất nhanh hắn đã là lấy lại tinh thần, khóe miệng hơi hơi nhếch lên. 
“ Lão đại, giờ chúng ta làm thế nào?” Tưởng Hạo hỏi. 
“ Trước tiên tìm một điểm cao để phân biệt phương hướng trước đã......” Bạch Du hơi trầm ngâm một lúc, sau đó nói. 
Sau đó năm người bắt đầu tìm kiếm nơi đủ cao để quan sát tình hình xung quanh, thế nhưng cuối cùng cũng là không thu hoạch được gì. 
Xung quanh đây chỉ có cây cối cùng hắc ám, ngoài ra chẳng có gì tồn tại, bầu không khí âm u mà tĩnh mịch. 
“ Lão đại, sao chúng ta không thử trèo lên đỉnh của mấy cái cây này xem?” Đại Ngưu gãi gãi đầu hỏi. 
“ Kh.......” Bạch Du vốn định theo bản năng nói không, thế nhưng vừa mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-dai-su-ki/1706769/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.