Thu đi đông đến, những bông tuyết đầu mùa bắt đầu xuất hiện. Thời gian như thoi đưa, thấm thoát lại trôi qua ba tháng.
Tính từ lúc Bạch Du bắt đầu độ kiếp luân hồi cho đến bây giờ đã là ba tháng nữa qua đi.
Cũng chính là đã sáu tháng trôi qua kể từ khi Bạch Du trốn khỏi thành Phong Diệp.
Trong hang động mọi thứ vẫn không hề chuyển biến. Mặc dù bên ngoài đã bắt đầu có tuyết rơi, thế nhưng bên trong hang vẫn một bầu không khí ấm áp.
Bạch Du vẫn ngồi im bất động, nhịp thở đồng đều. Tiểu hắc vẫn không có tiến triển gì, vẫn là chiếc hắc kén lẳng lặng nằm bên cạnh Bạch Du.
Mí mắt Bạch Du giựt nhẹ, lần đầu tiên hắn có phản ứng sau ba tháng im lặng. Bạch Du từ từ mở mắt, bởi vì hang động vốn đã tối tăm thế nên hắn cũng không mất thời gian để thích nghi với ánh sáng.
“ Cuối cùng cũng hoàn thành....” Bạch Du thở nhẹ ra một hơi.
Hắn bắt đầu đánh giá cơ thể, các vết thương đã hoàn toàn khỏi hẳn. Không những thế, tố chất thân thể của Bạch Du một lần nữa lại được nâng cao.
Thế nhưng không phải nhờ bia đá cải tạo, mà là nhờ Bạch Du đã đạt đến nhị phẩm Ngự thú sử.
Kiếp thế nhất Bạch Du là chàng thiếu gia ăn chơi....
Kiếp thứ hai hắn lại trở thành một nhà chính trị gia nối tiếng....
Kiếp thứ tư.....
..........
..........
Kiếp thứ mười sáu hắn là nhà khảo cổ học.......
Kiếp thứ mười bảy hắn lại là nhà sử học nghiên cứu ngôn ngữ cổ.....
..........
..........
Kiếp thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-dai-su-ki/1706710/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.